Ngay cả Cao Phong cũng khẽ cau mày, bất quá anh không có nói gì.
Bởi vì anh thấy cô bé kia, cho dù bị một cái tát, nhưng một chút thái độ tức giận cũng không có.
Cô gái kia chẳng những không nổi giận, thậm chí còn tỏ vẻ đáng thương mắt mọng nước nhìn Vũ Hoàng Minh, giống như con chó đang ngoắc đuôi xin xỏ chủ nhân.
Cao Phong chậm rãi lắc đầu, người đáng thương nhất định có chỗ đáng giận.
Một người muốn đánh một người muốn bị đánh, ai có thể quản được chứ?
Cuộc sống thế nào là do cô bé này tự chọn, Cao Phong không quản lý được, cũng không rảnh làm người tốt gì đó lo chuyện bao đồng.
"Nhìn thấy chưa, đây chính là thái độ ăn bám nên có, cho dù bị tôi đánh, cô ta cũng phải bày ra vẻ mặt vui vẻcho tôi xem."
"Bởi vì tôi có thể mua cho cô ta thứ mà cô ta mong muốn, có hiểu chưa? Ha ha!" Vũ Hoàng Minh vừa nói, một bên huơ huơ chiếc đồng hồ đeo tay Cartiertrên cổ tay.
"Có thể mua sắm cho cô gái đó, là có thể đối xử với cô ấy như vậy sao?" Cao Phong nhàn nhạt lắc đầu.
"Đó là đương nhiên! Bất quá cảm giác này mày vĩnh viễn không thể nếm trải được, bởi vì, mày không bao giờ mua nổi những thứ xa xỉ phẩm này."
Nghe đến đây, Hạ Vy rất muốn mở miệng nhắc nhở Vũ Hoàng Minh, Cao Phong bây giờ mới vừa trúng số, nhưng suy nghĩ một chút vẫn quyết định ngậm miệng.
Chỉ có mấy chục tỷ, trong mắt Vũ Hoàng Minh chẳng khác gì một trò hề
Vũ Hoàng Minh khinh bỉ cười một tiếng, sau đó trực tiếp quay đầu nhìn về phía Kim Tuyết Mai.
"Cô Tuyết Mai đến dây, có phải cũng muốn mua một đôi giày yêu thích hay không?"
"Không thành vấn đề, cả cửa hàng giày này, chỉ cần đôi nào cô thích đều có thể tùy ý chọn, tôi mua tặng cho cô!"
Vũ Hoàng Minh vung tay lên, chỉ vào cửa hàng giày Gucci, dáng vẻ rất hào phóng nói, ánh mắt nhìn Kim Tuyết Mai như sói đói.
"Không cần đâu, chúng tôi đã mua xong rồi, cảm ơn." Kim Tuyết Mai cũng không thèm nhìn Vũ Hoàng Minh lấy một cái.
"Cô Tuyết Mai đừng vội từ chối, với dung mạo hoa nhường nguyệt thẹn của tiểu thư, loại quần áo giày dép phổ thông tầm thường, làm sao có thể hợp với cô được?"
"Chỉ có những thương hiệu quốc tế như Chanel, LV, Hermès, mới có thể xứng cho cô Tuyết Mai sử dụng!"
Vũ Hoàng Minh khẽ mỉm cười, trong lúc nói chuyện không lúc nào không tỏ ra cảm giác hơn người của mình.
"Không cần, những thứ này Cao Phong đều đã mua cho tôi rồi." Kim Tuyết Mai nói xong, định kéo Cao Phong lên xe.
Cô bây giờ hoàn toàn không có hứng thú nói dù chỉ nửa câu với Vũ Hoàng Minh.
"Ha ha! Chỉ bằng cái thằng ăn bám này? Đừng tưởng rằng tôi không biết, nó chính là thằng con rể ở rể của nhà họ Kim các người không phải sao?"
"Cái kẻ ba năm qua chẳng làm nên trò trống gì, ngay cả mua một đôi vớ đều là nhà họ Kim bỏ tiền ra, cũng có thể mua được Chanel? Cười chết tôi mất thôi!" Vũ Hoàng Minh ha ha cười to.
Mà cô bé bên cạnh kia cũng liền vội vàng gật đầu hùa theo: "Vũ Hoàng Minh nói có lý, kẻ ăn bám căn bản không mua nổi những thứ này."
Bất quá, động tác kế tiếp của Cao Phong lại khiến cho tiếng cười nhạo của bọn họ hơi khựng lại.
Chỉ thấy Cao Phong khóe miệng nhẹ nhàng con lên, đưa tay ấn chìa khóa xe xuống một cái.
Cốp sau của chiếc xe BMW từ từ mở ra, Vũ Hoàng Minh nhìn có hơi sửng sốt một chút.
Xe này, là của Cao Phong?
Tuy nói chiếc BMW nội địa giá chưa tới một tỷ, chắc chắn không thể so sánh được với chiếc Maserati của mình, nhưng một thằng ăn bám như Cao Phong, cũng có thể lái nổi chiếc xe này sao?
Mà sau khi cốp sau xe BMW hoàn toàn mở ra, hắn lại càng thêm kinh ngạc.
Trong cốp sau xe, lúc này đồ đạc đầy ắp. Toàn bộ, đều là xa xỉ phẩm thương hiệu quốc tế!
Có quần áo, có giày, có xách tay, đồ trang điểm thương hiệu nổi tiếng...
Đủ các loại các dạng xa xỉ phẩm, chất đầy ắp cốp sau xe!
"Trời ơi!" cô bé bên cạnhVũ Hoàng Minh bị dọa kinh hãi.
Cô đã cặp bồ với Vũ Hoàng Minh lâu như vậy, cho đến bây giờ Vũ Hoàng Minh cũng chưa từng mua cho cô nhiều thứ như vậy!
Đây là, đây là bao nhiêu tiền vậy?
Dù Hạ Vy đã biết trước, nhưng giờ phút này nhìn thấy lại lần nữa, cũng không khỏi khiếp sợ.
Những thứ xa xỉ phẩm này mỗi thứ hơi chút là tiền triệu, có cái cả trăm triệu chất đầy cốp sau chiếc BMW, cảnh tượng thật quá khiến ngườita chấn động này, chẳng khác nào trước mặt mọi người khoe ra hàng chồng tiền giấy cao như núi.
Tất cả những thứ trong đó đều là hàng thật giá thật!
Với con mắt sõi đời của Vũ Hoàng Minh chỉ cầnliếc một cái là có thể nhìn ra, tất cả mọi thứ trong cốp sau xe cộng lại, nếu không cầm trong tay ít nhất vài tỷ cơ bản chỉ là nằm mơ!
"Những thứ này, tôi có vẻ như còn có thể mua được một ít nữa." Cao Phong cười ý vị một tiếng, sau đó dìuKim Tuyết Mai xoay người lên xe.
Trên mặt Kim Tuyết Mai không thể giấu được tự hào cùng kiêu ngạo, đó là một thứ kiêu ngạo vì người đàn ông của mình rửa hận cho mình.
Đó là một loại tự hào vì người đàn ông của mình có thể áp chế người khác!
Không sai, lúc này Cao Phong,kẻ vung tiền ném qua cửa sổ, kẻ mua hàng hiệu chất đầy cốp xe chỉ để làm cô vui lòng, chính là người đàn ông của Kim Tuyết Maicô!
Vũ Hoàng Minh nhìn Cao Phong lái xe đi xa, sắc mặt càng lúc càng trở nên âm trầm, đến cuối cùng đã hoàn toàn trở thành một ao nước tù đọng.
"Anh yêu, chẳng phải nó làthằng ăn bámthôi sao, sao lại giống như, giống như thật sự có tiền.." Cô bé bên cạnhVũ Hoàng Minh có vẻ kinh ngạc nói.
"Có tiền thì sao hả? Trong xã hội này có tiền cũng không đại diện cho tất cả được."
"Ở thành phố Hà Nội này mà chọc vào Vũ Hoàng Minhtao, bây giờ mày đã có thể chọn chỗ chôn thấy được rồi đó." Vũ Hoàng Minh bởi vì tức giận khiến chohai mắt đỏ ngầu, giọng nói thoáng vẻ cay độc.
Nhìn dáng vẻ này của hắn, dường như muốn ăn tươi nuốt sống Cao Phong mới có thể hả giận được.
"Vũ Hoàng Minh, tênCao Phongnày có vẻ như biết ba anh thì phải..." Hạ Vy không nhịn được nhắc nhở.
Ngày hôm qua trong nghi thức động thổ ở bất động sản Phong Mai, Cao Phong lấy thân phận tôn quý nhất áp đảo hội trường, ngay cả ba của Vũ Hoàng Minh cũng hoàn toàn bị lu mờ.
Cho nên Hạ Vy cảm thấy, Vũ Hoàng Minhnếu muốn đối phó Cao Phong, có lẽ không dễ dàngnhư vậy.
"A ha ha, thành phố Hà Nội này lớn bao nhiêu, hơn phân nửa người quen biết ba tôi, vậy thì sao nào?"
Vũ Hoàng Minh cười lạnh một tiếng, đừng nói hắn không tham dựnghi thức động thổkia, cho dù là đi có thể như thế nào được?
Cho dù nhìn thấy Cao Phong áp đả ohội trường thì hắn có thể làm gì?
Ở trên thương trường, không có bạn bè vĩnh viễn, cũng không có kẻ thù vĩnh viễn, đơn giản chính là, lợi ích có đủ lớn hay không thôi.
"Vậy anh muốn đối phó Cao Phong sao?" Hạ Vy có chút hưng phấn hỏi.
Cô bây giờ vô cùng giận dữ đối với Cao Phong, nếu Vũ Hoàng Minh muốn đối phó cho Cao Phong một vố nhớ đời, cô vui vẻ đứng một bên xem trò vui.
"Cái này có liên quan gì tới cô chứ, chẳng lẽ cô giúp Kim Tuyết Mai thăm dò ý tôi?" Vũ Hoàng Minh cười lạnh một tiếng.
"Không không không! Ngài ngàn vạn lần đừng hiểu lầm, tôi cũng có thù oán với tên Cao Phong đó, tôi mong anh dạy cho hắn ta một bài học còn không kịp!" Hạ Vy vội vàng phủi sạch quan hệ với Cao Phong.
"Chỉ làmột thằng ăn bám thôi, căn bản không đáng để tôi ra tay."
"Nếu không phải Kim Tuyết Mai kia nhan sắc không tệ, tên Cao Phong đó ngay cả tư cách đứng trước mặt tôi cũng không có."
Vũ Hoàng Minh nghiến răng cười nhạt, nhắc đến Kim Tuyết Mai, trong lòng lại cảm thấy nóng như lửa đốt.
"Vũ Hoàng Minh! Tôi có thể giúp anh..." Hạ Vy đầu tiên là chớp chớp mắt một cái, sau đó ánh mắt kiên định nhìn thẳng Vũ Hoàng Minh.
"Ủa? Cô không phải bạn tốt của Kim Tuyết Mai sao?" Vũ Hoàng Minh có chút bất ngờ.
"Anh nói không sai, trên thế giới này căn bản không có bạn bè vĩnh viễn." Hạ Vy bĩu môi khẳng định chắc chắn.
Vũ Hoàng Minh ý vị sâu xa nhìn Hạ Vy một cái, sau đó gật đầu nói: " Được! Chuyện này mà thành công, sẽ không thiếu phần của cô đâu."
Bên kia.
Tại chung cư nơi gia đình Kim Tuyết Mai ở, trong công viên nhỏ bên trong khuôn viên chung cư.
Kiều Thu Vân cùng mấy bà hàng xóm khu chung cư, đang vừa đánh bài vừa trò chuyện.
"Thu Vân, cô nhìn tôi xem, thấy cái vòng tay này như thế nào?" Kiều Thu Vân ngồi đối diện một người phụ nữ ăn mặc không tầm thường người đang huơ huơ cổ tay về phía Kiều Thu Vân.
Trên hai cổ tay trắng nõn, mỗi bên đeo một vòng tay bằng vàng to bản lóe sáng lòe lòe.