Âm thanhdđoạn sau dầnđdần hạ thấp dưới cáilnhìn chằm chằm củaqTạ Bích Sơ, trên mặt chưởng quỹ dâng lên ửng hồng, không nhịn được một tay vịn tiểu nhị2 bên cạnh, tay kia đèđvị trí trái tim, hô hấp dồn dập.
Nương3 ơi, muội muội3của công tử sao có thể chọc người thíchdnhư vậy chứ, nhìn khuôn mặt tnhỏ nhắn căng phồng giống như bánh bao mới ra lò, mắt đen lúnghliếng giống như con mèo conkchọc người yêu thích mà đứa con nhà mìnhfmới nhặt về trước đó vài ngày.
Thật là hận không thể đi tới nhéo một cái màđ, còn hỏi sao trước kia không biết công tử có một muội muội nữa chứ, đổiflại là hắn khẳng định cũnghkhông muốn mang ra ngoài đâu, lấy bánh baodthịt ra đánh chó, vậy khẳng định là có đi không về.
—— Nếu để cho Tạ Bích Sơdbiết lúc này trongđlòng hắn nghĩ cái gì, khẳng định cũnglnặn hắn thànhqbánh bao ném vào trong đại lao4 để cho hắnđcó đi không về!
Tạ Bích Sơdnghe chưởng quỹ nói Cảnh Hoan là ca ca5, không thể tránh khỏi0lần nữa nhớ tới thân xác Loli của mình, tâm tình vuiathích lậpytức biến thành mâykđen che đỉnh núi6, đảo mắt lại thấy CảnhnHoan vui vẻ hả hê, không nhịn được nhe răng về phía hắn uy hiếp.
Má thịt nõn nà, hàm răng trắng mịn,lCảnh Hoan bịt mũi hít hít, thời tiết mùa thu thật là khô ráodđó, hình như không nhịn được sắp chảyqmáu mũi.
Tạ Bích Sơ thấy hắnokhông quan tâm, rốt cuộcrnóng nảy, "Ta muốn nói cho ca8của ngươi biết."
"Đừng, đừng nha, ta sai lầm rồi, tỷ, ngài là tỷ của ta còn không được sao?" Cảnh Hoan cũngdnóng nảy theo, lấy lòngwthở dài với nàng, "Ngài nói cái gìdchính là cái gì.
Tạ Bích Sơ hài lòng, quả nhiên vui vẻ đều cầnlxây dựng trên sự khổ sở củafngười khác.
Hai người dướiiánh mắt quỷ dịycủa chưởng quỹ ăn xong thang bao7, Cảnh Hoan bỏ rapmột tấm ngân phiếu8: "Tính tiền!"
Chưởngđquỹ: "Công tử, ngân phiếuukhông cho trừ số tiền lẻ." (kiểu như cầm ngân phiếu để thanh toán nhưng tiền bữa ăn quá ít, ngân hàng không cho trừ)
Một người thị vệ đi ra từ sau lưng Cảnh Hoan, đưa cho chưởng quỹ một chút bạc vụn, đồng thời sắc mặt bình tĩnh nói: "Gia, tấm ngân phiếu này lại sắp bạc đi rồi, hay là lại đi ngân hàng tư nhân đổi một tấm mới đi."
Cảnh Hoan:
Tạ Bích Sơ sửng sốtfmột chút, sau đó lặng lẽ đưa tay rút đi tấm ngândphiếu từ trong tay Cảnh Hoan đã hóa đá, bình tĩnh xếp lại cất vào hà bao, dùnglhành động thực tế nói cho hắn biết cái gìegọi là tiền tài lộ ra sẽ bị người đoạt, giả bộ giàu có sẽ bị sét đánh.d/đ/l/quý/đôn
Tiếp theo sau ca ca nhà mìnhogặp rủi ro, Tĩnh Vương Điện hạdcũng bị mất tiền tài, một đường theo sát sau lưng Tạ Bích Sơ, ánh mắt ai oán một tia9tiếp một tia phóng tớiitrên người nàng, "Tiểu tẩu tử, ngài cầm ngân phiếu đi thì sau này ta còn mặt mũienào vào Phong Nguyệt Lâu tìm mỹ nhân đây."
Vẻ mặt Tạ Bích Sơssuy tư, "Cho nên ý tứ đúng là, gương mặt của Tĩnh Vương Điện hạncũng không đáng giá bằng tấm ngân phiếudnày? Ngươi nói như vậy ca ca nhà ngươi có biết không?"
Khuôn mặt của Tĩnh Vương Điện hạdlập tức đầy chính khí: "Chút chuyệnmnhỏ này tẩu tử9 nhà ta biết là được!"
Tạ Bích Sơ khinh bỉdliếc hắn một cái, thật sự không ngờ thì ra là tròxgiả bộ giàu có này ở cổ đại đã7bắt đầu thịnh hành rồi, người hiện đại theo đuổi các loạiknhãn hiệu, người cổ đại chắc chính là sử dụng ngân phiếu mệnh giá lớn?
Nàng hơi chầndchờ, hỏi "Vậy nếu như chủwquán nhận ra thì sao?"
Cảnh Hoanjkhông để ý chút nào nói: "Bọn họvkhông biết."
Cho nên vấn đềdkhông phải là có thể nhận ra hay không, mà là tất cả mọi người ngầm hiểu với nhau, sẽvkhông làm như vậy, Tạ Bích Sơlgiây lát đã hiểu, thì ra đây chính là quy tắc ngầm của cổ đại, chắc là tương tự với hiện đại, mặc kệ là hàng chính hãng hay là hàng nhái chất lượngjcao, dù sao tất cả mọi người sẽ không phơi bày là được.
Lập tức cảm thấy tất cả rõ ràngd.
Tâm tình Tạ Bích Sơvtốt, cũng rất dễ nói chuyện, thay đổi sắc mặt bày ra một bộ "Ta rấtxđáng tin": "Ta khó có cơ hội ra ngoài, vừa lúc ngươi đối vớidKinh Thành rất quen thuộc, dẫn ta đi mấy chỗvchơi vui, ta sẽ trả ngân phiếu lại cho ngươi, còn thay ngươi giữ bíimật."
Cảnh Hoan thấy gò má béo múp míp của nàng phồng lên, vẻ mặt nghiêm túc hứa hẹn, con ngươi long lanh trong tràn đầy chân thành, cơ hồ lập tức lựa chọn tin vào lời của nàng: "Không thành vấn đề, chơi mấy ngày cũng được!"lqđ
"Vậy đầu tiênuchúng ta đi chỗ nào?"
Cảnh Hoan lại rơi vào im lặngimà suy nghĩ, một lúc lâu mới sờ cằm, vẻ mặt chần chờ nói: "Ngươi nói ta nên dẫn ngươi đivPhong Nguyệt Lâu trước, hay là dẫn ngươi đi Ỷ Thúy Các trước...... Ngao ——"lqđ
Tạ Bích Sơ bình tĩnh ném cây gậyvkhông biết cầm trong tay từ lúc nào vềuven đường, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc mà nháy nháy mắt về phía hắn nói: "Ngươi mớipvừa nói cái gì, ta không có nghe rõ."
Cảnh Hoan che cánhjtay bị gõ đau, ngoan ngoãn khúm númonói: "Nơi mà tiểu tẩu tử tâm chi sở hướng10, tất nhiên là vùngjđất phong cảnh xinh đẹp lịch sự tao nhã, nhớ đếnatrước đó vài ngày tình cờ tìm được một nơi, lòng riêng cảm thấy, nếu là thừa dịp ngày đẹp trời này vì chị dâu nhỏ dẫn đườngsthì nhất định là cực tốt......" (vì khớp với đoạn sau nên ở đoạn này để hán việt khá nhiều -> câu sau TBS cảm thấy không hiểu)
"Nóidtiếng người!"d
"Nếu là địa phương tiểu tẩuktử muốn đi thì nhất định là hết sức cao nhã, đệ đệ này vìgtiểu tẩu tử dẫn đường!"
Tạ Bích Sơ hài lòngfsờ sờ đầu hắn: "Ngoan."d/đ/l^q*d
Hai người một cởi ngựa một ngồi xe, lảo đảo đi về phía ngoài thành.
Chú thích:
1 chưởng quỹ = chủ tiệm
2 tiểu nhị = phục vụ trong quán
3 nương = mẹ
4 đại lao = ngục giam
5 ca ca = anh trai
6 mây đen che đỉnh núi = u ám, âm u, không vui
7 thang bao: có lẽ là món Tiểu long bao (xiao long bao) – một loại bánh bao khi ăn vào sẽ có thể húp được nước canh
8 ngân phiếu: Ngân phiếu hay lệnh phiếu là phiếu có ghi số tiền nhất định dùng làm căn cứ nhận tiền tại tiền trang/ngân hàng hoặc nhận tiền gửi qua bưu điện, đó là một dạng phiếu dùng thay thế tiền mặt, có in mệnh giá và thời hạn lưu hành, đây là một hình thức thanh toán không qua tiền mặt. (nguồn: wiki)
9 tẩu tử = chị dâu
10 tâm chi sở hướng: nơi trái tim hướng về / trong đoạn trên là nói nơi muốn đến.