Sự thay đổi bất ngờ ở hậu cung khiến Tạ tiểu cô nương cảm thấy kinh hãi, nàng tới thời cổ đại lâu như vậy, coi như có chút năng lực chịu đựng, thế nhưng nàng mới ngủ dậy một giấc mà đã cảm thấy bản thân không theo kịp sự phát triển thời đại.
Thời gian à, ngươi chạy chậm chút, chờ ta lết theo nữa có được không?
Tin tức làm bùng nổ toàn bộ hậu cung hôm nay là: Chu Tĩnh Tuệ rốt cục bò lên trên long sàng. Vỗ tay chúc mừng nào.
Đương nhiên nếu chỉ như vậy thì không đáng cho Tạ tiểu cô nương kinh ngạc, dù sao Chu Tĩnh Tuệ cũng là người có hào quang nữ chính, bò lên trên long sàng vốn là chuyện sớm hay muộn thôi.
Nhưng mấu chốt nhất là Tạ hoàng hậu vừa mới ngủ trưa thôi, nói cách khác, hoàng đế bệ hạ và Chu Tĩnh Tuệ vừa mới lăn ga giường, tuyên dâm giữa ban ngày, Tạ hoàng hậu đọc qua quy củ cung đình rồi thầm nói trong lòng với Chu Tĩnh Tuệ: Bảo trọng.
Tạ hoàng hậu vẫn chưa kịp hoàn toàn bày ra bộ dáng hả hê của mình thì Cẩm Tú lại ném ra thêm một tin tức càng thêm bùng nổ: Hoàng đế bệ hạ không phải trong lúc tỉnh táo chủ động đẩy ngã Chu Tĩnh Tuệ mà là bị người khác bỏ thuốc!
Chuyện này khiến Tạ hoàng hậu không còn bộ dáng hả hê mà đã chuyển sang thương hại nữ chính mất rồi. Muốn bò lên long sàng là một chuyện, đùa giỡn tâm cơ lại là một chuyện khác, thế nhưng dù ham muốn đến đâu thì ngươi cũng không thể tìm đường chết như vậy, dùng sức quá mạnh sẽ mang tới kết cục phải ném mất mạng nhỏ đó.
Ngươi có bản lĩnh bỏ thuốc nhưng phải có bản lĩnh đừng để cho hoàng đế bệ hạ phát hiện nha!
Bảo trọng và vân vân đã không đủ để biểu đạt niềm thương tiếc của Tạ hoàng hậu, nàng suy nghĩ một hồi lâu chỉ có thể nói lời chúc: Lên đường bình an.
Sau khi tin tức được truyền khắp hậu cung, tất cả mọi người đều nhìn về phía cung Thừa Thiên, ngự tiền cung nữ bò lên long sàn kỳ thực không phải chuyện hiếm lạ, thực tế nó là quy tắc ngầm.
Trong lòng mọi người đều biết hoàng đế là loại sinh vật vô cùng coi trọng sĩ diện, vừa ham nữ sắc vừa muốn giữ thân phận, cảm giác thân phận cao quý mà lâm hạnh một cung nữ có thân phận thấp kém thì có vẻ hơi mất mặt.
Vì vậy hoàng đế chỉ cần để ý cung nữ nào, trước hết sẽ đưa người đó đến ngự tiền, ở chung vài ngày rồi mới “làm thịt”, ăn xong quẹt mồm, sau đó sẽ nói với mọi người, cung nữ được hưởng hồng phúc hoàng gia, cầu hoàng thượng thương xót phận liễu yếu đào tơ. Hoàng đế không đành lòng cự tuyệt, vì vậy mà từ bi thành toàn cho nàng!
Kẻ bề trên luôn thích ra vẻ đạo mạo như vậy đấy.
Đương nhiên dù có là trinh tiết liệt nữ mà đã tới ngự tiền thì sẽ hận không thể ngay lập tức tắm rửa sạch sẽ, nằm trên giường đợi người tới sủng hạnh.
Nhưng Chu Tĩnh Tuệ được hoàng đế đưa đến tận bát mà mãi chưa được ăn, kết quả nhịn không được, cưỡng ép nhét vào hoàng đế trong miệng. Chuyện này khiến các tỷ muội khắp hoàng cung lần đầu tiên phải chết lặng. Tuy nhiên điều đó vẫn không ảnh hưởng chút nào đến hứng thú hóng chuyện của các nàng.
Bỏ thuốc không phải tội nhỏ, lần này là tình dược, lỡ như là độc dược thì sao?
Kiểu người quý trùng sinh mệnh như hoàng đế chắc chắn sẽ không bỏ qua cho thủ phạm bỏ thuốc.
Thế nhưng qua hai ngày chờ đợi, Chu Tĩnh Tuệ vốn nên ngay lập tức bị mang xuống “Răng rắc” lại tiếp tục sống thật tốt, không chỉ có sống tốt mà cứ như không có chuyện gì xảy ra, vẫn được ở ngự tiền làm công việc mài mực như trước, chuyện này thật không phù hợp khoa học.
Tỷ muội khắp hậu cung âm thầm bàn tán, sau đó bỗng nhiên nhận ra, đáng lẽ người có phản ứng lớn nhất phải là Tôn quý phi mới đúng chứ? Thế nhưng đã qua mấy ngày mà Tôn quý phi lại không hề có chút động tĩnh nào.
Tôn quý phi vẫn đàng hoàng vùi đầu trong cung Trọng Hoa, còn cả thái hậu ở cung Ninh Khang cũng không có phản ứng gì, có phải các nàng chưa tỉnh ngủ không?
Ngay cả Tạ hoàng hậu cũng phải nghi hoặc, tình huống này có chút không đúng.
Theo Tạ hoàng hậu đoán, thuốc nhất định do Tôn quý phi hạ, không biết tại sao mà bị Chu Tĩnh Tuệ biết được, sau đó lấy cớ bị bỏ thuốc mà giở trò cầm thú với hoàng đế bệ hạ. Kết quả là nam chính, nữ chính đã hợp thể thành công.
Tạ hoàng hậu cảm thán, Tôn quý phi thực sự không hổ danh nữ phụ số một, nhọc lòng vì thúc đẩy cảm tình giữa nam, nữ chính, làm ra cống hiến to lớn đối với việc phát triển cốt truyện, hoàn toàn có tư cách nhận giải thưởng diễn viên phụ xuất sắc.
Nhưng mà nếu quả như thật đúng như nàng nghĩ, với tính cách Tôn quý phi thì sẽ ngay lập tức vọt tới cung Thừa Thiên giết chết nữ chính mới đúng. Tôn quý phi chắc chắn không sợ người khác biết nàng bỏ thuốc, người ta thường xuyên dùng hương thơm trợ hứng để hầu hạ giấc ngủ của hoàng đế bệ hạ.
Trọng yếu nhất, mỗi lần hoàng đế tan ca, Tôn quý phi đều liều mạng quyết phải ở lại cung Trọng Hoa qua đêm, như vậy mà còn cần bỏ thuốc hoàng đế thì thật sự quá vũ nhục thuộc tính mị hoặc của Tôn quý phi.
Tạ hoàng hậu tò mò khiến Cẩm Tú tiểu cô nương phải đi tìm hiểu. Đồng thời điểm, hoàng đế bệ hạ cũng rơi vào trạng thái nghi hoặc tột độ.
Suy đoán của hắn và Tạ hoàng hậu khá giống nhau, bát canh ngày đó do Tôn quý phi tự mình đưa tới, chỉ qua tay tổng cộng ba người, Tôn quý phi, Lý Lộc và Chu Tĩnh Tuệ.
Lý Lộc là tâm phúc của hoàng thượng, nếu Lý Lộc phản bội, bỏ thuốc hắn, vậy khẳng định không phải tình dược mà phải trực tiếp tiễn hắn lên đường, cho nên chỉ còn dư lại hai nghi phạm Tôn quý phi và Chu Tĩnh Tuệ.
Hắn vốn hoài nghi Tôn quý phi, mấy ngày vừa rồi nàng hơi khác thường, tặng canh bổ cho hắn, lúc hắn không chịu gặp, không ngờ nàng lại dứt khoát đi luôn, nhưng cũng bởi vì vậy mà hắn lại nhất thiết phủ định khả năng nàng bỏ thuốc.
Nếu quả thật là Tôn quý phi làm, nàng hẳn phải quấn quít lấy hắn mới đúng, nếu không đến lúc dược tính phát tác, nàng lại không ở bên cạnh thì xôi hỏng bỏng không. Rồi lại nói mấy ngày qua, hầu như hắn đều ở trong cung Trọng Hoa, Tôn quý phi căn bản không cần làm chuyện dư thừa như vậy.
Vì vậy chỉ còn lại người cuối cùng, Chu Tĩnh Tuệ.
Thời điểm duy nhất Chu Tĩnh Tuệ có thể bỏ thuốc là lúc thử độc, khi đó nàng múc một chén nhỏ từ bát canh, từ đó không có lại gần bát canh nữa.