Mục lục
Cục Cưng Kiêu Ngạo Pk Tổng Tài Papa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ads
Tư Lập Hạ vào phòng anh trai nhìn thấy Nhan Nghiên đã ở đó, không khỏi nhíu mày, cô ta bây giờ cực kỳ ghét Nhan Nghiên, người phụ nữ này gây ra nhiều chuyện như vậy, nhất định là không có ý tốt.


“Anh, tìm em có việc sao?” ánh mắt Tư Lập Hạ dừng trên người Nhan Nghiên, sắc mặt không được tốt lắm.


“Em lại đây!” Tư Kình Vũ nhìn cô em gái, từ nhỏ đến lớn, cô không ngừng làm người ta lo lắng, không nghĩ tới lần này lại phạm phải lỗi lớn như vậy. “Anh cho em xem cái này.”


Tư Lập Hạ lại nhìn Nhan Nghiên ở bên cạnh, rồi đi qua. Trên máy tính của Tư Kình Vũ chính là hình ảnh cô như thế nào tiến vào phòng làm việc của Nhan Nghiên, lại ra ngoài như thế nào. Mặt Tư Lập Hạ khẽ biến, cô sợ hãi nhìn anh trai, không ngờ tới trong công ty lại trang bị camera.


Tư Kình Vũ thu mọi phản ứng của cô em gái vào trong mắt, hắn nói: “Em có thể giải thích cho anh một chút, ngày hôm qua em đến phòng Nhan Nghiên để làm gì?”


Cô chỉ biết, con nhỏ Nhan Nghiên này thích làm chuyện sai trái, hãm hại cô. Cô oán hận trừng mắt nhìn Nhan Nghiên, nói: “Tôi muốn vào thì đi vào, nào có nghĩ vì cái gì!”


Nhan Nghiên đứng bên cạnh cảm thấy dường như trên đời này cũng chỉ có Tư Lập Hạ mới dám trả lời câu hỏi của anh trai cô ta như vậy!


“Ngày hôm qua Nhan Nghiên thiết kế mẫu trang phục mùa hè mới cho quý mới của Lãng Ức, nhưng sáng sớm hôm nay Thuần Mỹ của Khải Ân tuyên bố mẫu mới lại giống với thiết kế của Nhan Nghiên như đúc, em không có gì để giải thích sao?” Tư Kình Vũ bị em gái chọc giận như vậy, làm chuyện sai còn ương ngạnh như vậy, cô thật là bị thân phận Tư đại tiểu thư làm hư.


“Anh, thiết kế của chúng ta bị đạo (*trộm) anh hẳn là không nên hỏi em chứ!” Giọng Tư Lập Hạ bực dọc cũng to tiếng hơn, “Anh hẳn là nên hỏi cô ta, cô ta cùng Vệ Tề Hàn của Khải Ân có quan hệ không minh bạch, nói không chừng cô ta vì lấy lòng Vệ Tề Hàn mà đem thiết kế của chúng ta bán cho Vệ Tề Hàn.”


“Có phải cô ấy làm hay không anh sẽ điều tra, em trả lời anh trước, em vào phòng Nhan Nghiên làm gì?” Tư Kình Vũ nhìn chằm chằm em gái hỏi.


“Từ lúc nào Nhan Nghiên có địa vị cao như vậy, em ngay cả đi vào phòng cô ta cũng không thể?” Giọng Tư Lập Hạ lập tức lên cao cực điểm, cô cực kỳ bất mãn nhìn anh trai.


“Hình ảnh trên màn hình cho thấy khi em đi ra, đang dùng camera của di động, lúc đó em dùng điện thoại làm gì?” Tư Kình Vũ hỏi tiếp.


“Anh, anh hỏi như vậy làm gì, anh không phải muốn em thừa nhận, là em đem thiết kế của công ty bán cho người khác sao?” Tư Lập Hạ cười lạnh, “Anh, rốt cuộc Nhan Nghiên cho anh uống thuốc gì, lại có thể làm cho anh hoài nghi em. Anh, em là người Tư gia, Lãng Ức cũng là Tư gia, em sẽ đem thiết kế của công ty mình bán cho người khác sao?”


Kỳ thật Tư Kình Vũ cũng muốn tin tưởng Tư Lập Hạ không làm như vậy, con nhóc kia bình thường tuy rằng tùy tiện, nhưng cũng không gan trời làm loại chuyện này. Chỉ là cô xuất hiện ở phòng Nhan Nghiên là sự thật, hắn nói: “Em nói em không có làm, vậy em giải thích cho anh, vì sao lại xuất hiện ở phòng Nhan Nghiên.”


“Bởi vì em hoài nghi Nhan Nghiên cô ta bán đứng công ty!” Tư Lập Hạ hung tợn trừng mắt với Nhan Nghiên, “Cô ta câu kết xung quanh, một mặt nói với em rằng cô ta cùng Vệ Tề Hàn là bạn bè bình thường, mặt khác lại tới lui thân mật với Vệ Tề Hàn. Cô ta với Vệ Tề Hàn có mối quan hệ tốt như vậy, sao không tới Thuần Mỹ của Khải Ân, lại đến Lãng Ức làm việc, đây không phải rất kỳ quái sao?”


Nhan Nghiên cũng cười, lại đứng ở bên cạnh không nói lời nào.


“Vậy em tìm được chứng cớ gì sao?” Khi Lập Hạ nói đến Nhan Nghiên với Vệ Tề Hàn lui tới thân mật, Tư Kình Vũ thật nhanh nhíu mày.


“Tạm thời còn chưa tìm được, nhưng không có nghĩa là cô ta không có làm như vậy.” Tư Lập Hạ tức giận nhưng không thể làm gì ngoài việc lại trừng mắt nhìn Nhan Nghiên, “Anh, anh cũng biết chuyện giữa nhà chúng ta với Nhan Nghiên, cô ta về nước vào Lãng Ức tuyệt đối là có mục đích khác, hôm nay cô ta hãm hại em, ngày mai cô ta muốn hãm hại chính là Lãng Ức, cô ta căn bản là tới tìm Tư gia chúng ta báo thù.”


Điểm này không cần Lập Hạ cảnh tỉnh, kỳ thật Nhan Nghiên cũng chưa từng phủ nhận, cô xuất hiện trước mặt Tư gia là có mục đích khác. Tư Kình Vũ đối với em gái cũng có vài phần hiểu biết, nếu như nó làm gì nhất định sẽ chột dạ. Không ngờ rằng, nó còn có thể đúng lý hợp tình chỉ trích lại Nhan Nghiên.


Nhan Nghiên biết, đến nước này, Tư Kình Vũ tuyệt nhiên vẫn hoài nghi cô. Cô nhún vai, hỏi lại Tư Lập Hạ: “Tư tiểu thư, xế chiều hôm qua cô ở phòng làm việc của tôi thật sự không mang cái gì đi sao?”


“Nhan Nghiên, mày đừng nghĩ đổ oan cho tao, tao là người Tư gia, tuyệt đối không làm chuyện có lỗi với Tư gia.” Tư Lập Hạ lập tức hỏi vặn lại: “Nhưng thật ra mày, chính mày đem thiết kế cho Vệ Tề Hàn, còn đổ oan cho tao, mày thật là con đàn bà tâm địa độc ác.”


“Cô không làm chuyện có lỗi với Tư gia, tôi cũng không thể xem điện thoại di động của cô. Hoặc có lẽ cô không muốn cho tôi xem, nhưng chẳng nhẽ cô cũng không thể cho anh cô kiểm tra điện thoại của cô một chút được sao?” Cô hiểu con người Tư Lập Hạ, cô ta kiêu căng ngang ngược, nhưng suy nghĩ đơn giản. Cô ta làm chuyện thẹn với lòng, chắc chắn sẽ không nghĩ tới xóa bỏ chứng cớ, bởi vì cô ta chắc chắc không có người dám xem điện thoại của mình, lại càng không có người dám đem tội danh lớn như vậy đặt trên người cô ta.


Sắc mặt Tư Lập Hạ nháy mắt trở nên trắng bệch, môi miệng cô ta đều phát run, lập tức đi qua nắm lấy Nhan Nghiên: “Mày, mày dựa vào cái gì muốn xem điện thoại của tao. Mày cho rằng mày là ai? Mày bất quá là người hầu của nhà tao, nô tài, mày dựa vào cái gì chỉ trích oan uổng tao.”


Lập Hạ sức lực không nhiều, Nhan Nghiên cầm cổ tay cô ta, xoay một cái liền gỡ ra. “Tư đại tiểu thư, chúng ta là đang phân rõ phải trái, mời cô khách khí một chút.”


Tư Kình Vũ cảm thấy đau đầu, con nhóc Lập Hạ kia thật làm cho người ta đau đầu. Giọng hắn trầm xuống: “Lập Hạ, đưa điện thoại của em cho anh.”


“Anh, anh thật sự nghi ngờ em sao?” Tư Lập Hạ khiếp sợ nhìn anh trai, “Con ả này châm ngòi ly gián, em sao có thể làm ra chuyện thật xin lỗi Lãng Ức thật xin lỗi Tư gia chứ.”


“Em có làm hay không, đưa di động cho anh sẽ biết.” Tư Kình Vũ đối với Lập Hạ quả thực rất là thất vọng, hắn nhìn chằm chằm cô em gái, vươn tay ra. Ý tứ chính là, hắn nhất định phải xem điện thoại di động của cô ta.


Tư Lập Hạ thật không cam lòng mà lấy ra di động, Tư Kình Vũ mở di động ra, sau khi ấn vài cái, quả nhiên tìm được hình chụp thiết kế của Nhan Nghiên. Hắn nhìn Lập Hạ trước mặt: “Em nói xem, chuyện này em giải thích thế nào?”


Lập Hạ hai mắt mở to, không thể tin được bên trong thật là hình chụp thiết kế của Nhan Nghiên, mà thời gian chụp đúng là ba giờ chiều qua. Cô ngây ngốc giải thích nói: “Di động của em, rõ ràng không phải cái này, em không có chụp cái này.”


“Em không có chụp cái này? Vậy chính là nói, hôm qua em quả thật vào phòng Nhan Nghiên, chụp cái khác?” Tư Kình Vũ bắt lỗi trong lời nói của Lập Hạ, hỏi.


“Đúng vậy, em vào văn phòng cô ta, mở máy tính của cô ta. Em không mang USB cho nên chụp hình mấy thứ trong máy tính cô ta, nhưng cũng không phải là thiết kế này!”. Tư Lập Hạ mặt tái nhợt, cô ta nhìn Nhan Nghiên, bắt gặp vẻ mặt trấn tĩnh của Nhan Nghiên, lại hận đến nghiến răng nghiến lợi.


Nhan Nghiên ngoài mặt rất trấn tĩnh, kỳ thật trong lòng bồn chồn, cô ta mở máy tính của cô, cô ta nhìn thấy gì rồi!


“Vậy em chụp cái gì?” Tư Kình Vũ mắt nhìn Nhan Nghiên, ngay sau đó lại hỏi em gái.


“Xem tư liệu cô ta điều tra em với mẹ. Cô ta điều tra mẹ, điều tra vụ của ông ngoại và của cậu năm đó, còn điều tra quan hệ của em với ba.” Tư Lập Hạ nói xong, ánh mắt lại đỏ.


Tư Kình Vũ vẻ mặt khiếp sợ nhìn Nhan Nghiên, Lập Hạ nói như vậy, tuyệt đối không giống nói láo. Mà Nhan Nghiên quả thật mới có thể làm chuyện như vậy.


Nhan Nghiên nở nụ cười: “Tư đại tiểu thư, vừa ăn cướp vừa la làng, thủ đoạn như vậy cô dùng thực thuận tay. Cô nói tôi điều tra quan hệ của cô và ba cô? Tôi vì sao phải điều tra quan hệ của các người? Đây không phải rất kỳ quái sao? Còn nữa, cho dù tôi điều tra quan hệ của cô với ba cô, tôi sẽ đem tư liệu lưu lại máy tính công ty cho cô đến điều tra, tôi sẽ ngu xuẩn như vậy sao?”


Tư Lập Hạ bị cô hỏi lại á khẩu không trả lời được, lắp bắp nói: “Tao làm sao biết mày vì sao phải làm như vậy, mày nhất thời nóng đầu, nghĩ không ai nhìn máy tính của mày, cho nên mày không có sợ.”


“Đó là việc làm của Tư đại tiểu thư, không phải tôi.” Nhan Nghiên không chút khách khí phản bác, “Đây là di động của cô, bên trong quả thật có hình ảnh thiết kế, thời gian chụp cũng là xế chiều hôm qua. Cô lại còn có thể thay đổi từ đầu đến cuối đổ oan cho tôi.”


“Anh, em không có, thật sự em không có!” Tư Lập Hạ đi đến trước mặt anh trai, ra sức giải thích, “Ngày hôm qua em mở mail của cô ta, cô ta còn lấy được mẫu xét nghiệm AND của em với ba, cô ta hỏi bác sỹ, khi nào thì có kết quả xét nghiệm?”


Tư Kình Vũ sắc mặt trở nên rất khó nhìn, hắn nhìn Nhan Nghiên, lại vẫn không nói gì.


“Cô xem mail của tôi?” Nhan Nghiên cảm thấy rất buồn cười, “Cô không có password của tôi, như thế nào lại mở được mail của tôi? Lại càng không nói, tôi chưa từng điều tra quan hệ của cô với chủ tịch, Tư đại tiểu thư, xin cô đừng nói lung tung, làm rồi thì phải nhận.”


“Lập Hạ, em ra ngoài trước.” Tư Kình Vũ trầm giọng nói.


“Anh?” Tư Lập Hạ không rõ ý tứ anh trai, Nhan Nghiên ả này thật đáng sợ, sao điện thoại của cô lại biến thành như vậy. Cô rõ ràng chụp cái khác, sao lại biến thành như vậy?


“Đừng để anh nói lại lần nữa, em ra ngoài đi!” Tư Kình Vũ giọng cực kỳ nghiêm nghị, hung hăng trừng mắt nhìn em gái mình.


“Anh, cô ta thật đáng sợ! Cô ta là muốn hủy Tư gia chúng ta, là cô ta hãm hại em. Anh, anh phải tin tưởng em, là cô ta hãm hại em.” Tư Lập Hạ không cam lòng bị vấy bẩn như vậy, không ngừng giải thích.


“Bất luận em nói gì, có phải thật vậy hay không. Hiện tại thiết kế ở điện thoại di động của em, thời gian chụp cũng ăn khớp, em nói đông nói tây nhưng ở điện thoại cái gì cũng không có. Lập Hạ, anh cũng muốn tin em, chính là em muốn anh như thế nào tin tưởng em?” Tư Kình Vũ cũng giận không kiềm chế được, bất luận chân tướng như thế nào, Lập Hạ dễ dàng bị người lợi dụng là sự thật.


Tư Lập Hạ cả người mềm nhũn, anh trai không tin cô, trên thực tế, ngay cả cô ta cũng không tin chính mình.


“Bây giờ, em đi ra ngoài, chờ anh suy nghĩ nên làm thế nào?” Tư Kình Vũ ánh mắt thâm sâu nhìn Nhan Nghiên, nói với em gái.


Tư Lập Hạ cũng biết hiện tại nhiều lời cũng vô dụng, đành phải đi ra ngoài.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK