Beta: Mộc
Tuồng vui này chính là do Tư Kình Vũ xếp đặt, đêm qua Jess cùng Nhan Nghiên vào khách sạn, mà hắn xác thực cũng có uống cùng Nhan Nghiên. Đang lúc hắn có ý định hành động thì chuông điện thoại vang lên, hắn nhận ra số của Tư Kình Vũ. Hắn quay sang nhìn Nhan Nghiên, do dự một hồi, sau nghĩ đến Tư Kình Vũ không phải nhân vật đơn giản mới nhấc máy.
Vừa nghe đã thấy tiếng Tư Kình Vũ: “Tôi biết rõ ông đang ở chỗ nào? Jess, nếu ông dám đụng vào một sợi tóc của Nhan Nghiên, tôi có thể cam đoan ông không thể ra khỏi cái khách sạn này đâu.”
Jess cả kinh, tất cả dục vọng thoáng chốc tắt ngúm. Hắn ngồi dậy, không khỏi nhìn ra ngoài cửa sổ, phát hiện dưới đèn đường có một chiếc xe đang chờ. Tuy hắn biết không phải Tư Kình Vũ đang ở dưới, nhưng chính là người hắn phái tới. Jess nên sớm nghĩ đến, hắn mang Nhan Nghiên đi như vậy, Tư Kình Vũ hẳn phải phái người đi theo. Dù đã trải qua ít nhiều sóng gió, lúc này hắn cũng toát mồ hôi lạnh. Hắn trả lời: “Vũ, có phải cậu hiểu nhầm gì không! Nhan Nghiên uống rượu, ói ra y phục của tôi nên tôi đưa cô ấy đến đây nghỉ ngơi một lát, tôi sẽ lập tức đưa cô ấy về ngay.”
Tư Kình Vũ có vẻ hài lòng với đáp án như vậy, hắn nói: “Jess, tôi biết rõ ông cũng không cam lòng để cháu ông thừa kế tập đoàn Âu Dạ đúng không? Ngày trước anh trai ông đã độc chiếm cả sản nghiệp và cả người phụ nữ ông yêu. Hiện giờ ông vẫn phải đứng dưới trướng Âu Dạ, nhìn mặt cậu ta mà sống, tôi nghĩ hẳn ông cũng không cam tâm.”
Jess bị lời nói của Tư Kình Vũ làm nóng đầu, người đàn ông này thật đáng sợ, có thể điều tra ra hết thảy mọi việc như vậy. Hắn gượng cười: “Vũ, Âu Dạ là cháu tôi, nó điều hành tập đoàn rất tốt, sao tôi lại có thể không cam lòng chứ?”
“Jess, tôi muốn cho ông một cơ hội.” Tư Kình Vũ cười, “Ông hợp tác với tôi, tôi sẽ giúp ông có được tập đoàn Âu Dạ, thậm chí lúc đó ông đổi tên tập đoàn thành Jess cũng được, thế nào?”
Tình huống xảy ra quá đột ngột, hắn vốn làm việc cho Âu Dạ, nhưng vì cuộc điện thoại này của Tư Kình Vũ mà suy xét lại. Thực sự hắn theo Âu Dạ là để tìm cơ hội đoạt lại gia sản, với thực lực cũng như danh tiếng của hắn trong giới thượng lưu thì quả thực diệt trừ Âu Dạ thật không đơn giản. Tư Kình Vũ là một nhân vật lợi hại, có hắn hỗ trợ thì mọi chuyện sẽ khác. Nhưng Jess không đáp ứng ngay mà nói: “Vũ, cậu đang đùa đấy hả? Tập đoàn Âu Dạ là Âu Dạ, từ lúc ra đời đã có cái tên đó, tôi là người của gia tộc Mạch Hoa Khắc, sao lại đi liên kết với người ngoài để đối phó với người nhà chứ?”
“Nếu vậy thì…quên đi!” Tư Kình Vũ tỏ ra không thèm để ý “Có điều lời này tôi cũng đã nói ra, hơn nữa ông lại đưa người phụ nữ của tôi vào quán rượu. Nếu đã đụng vào người phụ nữ của Tư Kình Vũ thì sẽ là kẻ thù của Tư Kình Vũ. Tôi nghĩ lát nữa sẽ gọi điện cho Âu Dạ, bảo cậu ta để ý ông một chút, chắc cậu ta cũng không cự tuyệt đâu.”
“Vũ, sao phải làm như vậy?” Jess cũng rất bình tĩnh “Những lời cậu vừa nói với tôi, tôi vẫn còn nhớ rõ đây. Nếu Âu Dạ biết rõ mục đich của cậu liệu còn có thể nghe lời cậu nói sao?”
“Tôi chỉ là thử ông thôi!” Tư Kình Vũ nói: “Đối với người đã dụ dỗ chị dâu, lại giết hại anh trai thì sẽ là chuyện lớn của gia tộc Mạch Hoa Khắc đây.”
“Vũ, có những việc không thể nói bậy được!” Mặt Jess lập tức tím tái, “Anh trai tôi đã được cảnh sát kết luận là chết do tự sát, những lời đồn đại phi lý kia không đáng tin cậy.”
“Có phải lời đồn hay không thì ngày mai sẽ biết ngay thôi! Tôi hy vọng ông trong một giờ đưa Nhan Nghiên về, cũng chúc ông may mắn!” Tư Kình Vũ nói xong cúp luôn điện thoại.
Nghe những lời này làm cho Jess mất bình tĩnh, chẳng lẽ trong tay Tư Kình Vũ có chứng cớ gì sao? Có phải không, trước kia hắn đã xử lý vô cùng sạch sẽ, không một ai biết! Nhưng Tư Kình Vũ có thể đem mọi chuyện ra nói rõ ràng như vậy, không chừng trong tay thực sự có bằng chứng, lập tức hắn gọi điện thoại lại: “Được rồi! Vũ, cậu muốn gì?”
Tư Kình Vũ đã được mục đích, lập tức có một nhân viên khách sạn đến thay đồ cho Nhan Nghiên, Jess đến tay Nhan Nghiên cũng không dám đụng. Sau đó Âu Dạ cùng Tư Kình Vũ đến khách sạn, diễn một tiết mục bắt gian tại trận.
“Vũ, tôi thật không ngờ cậu độc ác như vậy!” Jess suy nghĩ cầm chén rượu cạn ly với Tư Kình Vũ “Người phụ nữ mình yêu mà cậu cũng có thể lợi dụng. Nói thật, đêm qua nhìn thấy bộ dáng sợ hãi của cô ấy, tôi cũng đau lòng.”
“Không phải chuyện của ông!” Tư Kình Vũ nắm chặt chén rượu, “Jess, nếu lần sau ông tuỳ tiện làm việc gì, chuyện hợp tác giữa chúng ta sẽ lập tức huỷ bỏ!”
Người đàn ông này quá kiêu ngạo rồi, Jess nén một hơi tức giận, nhưng chọc giận hắn không được nên đành phải nhịn. Hắn nói: “Đưa thứ cậu cầm đây?”
Tư Kình Vũ không đếm xỉa đến đáp lại: “Thứ gì, tôi có nói đưa cho ông thứ gì sao?”
“Không phải cậu nắm trong tay thứ gì sao? Vũ, lần này tôi đã giúp cậu, cậu cũng phải bày tỏ một chút thành ý chứ.” Jess muốn nhanh chóng nắm được chứng cứ kia, kẻo một khi sự kiện công khai, hắn sẽ chẳng còn gì.
“Ông đang tự nhận với tôi là mình đã tự tay giết hại anh trai đấy à?” Tư Kình Vũ buồn cười đáp: “Không phải ông bảo tất cả chỉ là lời đồn vô căn cứ thôi sao? Chẳng lẽ ông thật sự đã cấu kết với chị dâu để giết hại anh trai? Không thể nào!”
“Cậu!” Jess bị Tư Kình Vũ chọc giận phát uất, người đàn ông này thật đáng sợ, lúc này hắn mới biết hắn đã mắc mưu. Hắn hít sâu một hơi, tốt nhất đừng để cho hắn có cơ hội, nếu không hắn nhất định sẽ không tha cho người này.
“Có điều, đối với việc của gia tộc Mạch Hoa Khắc của các người, tôi chẳng có chút hứng thú nào cả.” Tư Kình Vũ đã thấy mặt Jess đỏ bừng, cũng không để ý: “Điều tôi quan tâm là chúng ta có thể hợp tác vui vẻ. Tôi có thể đạt được điều tôi muốn, ông cũng vậy, ông nói xem có đúng không, Mạch Hoa Khắc tước sĩ!” Nói xong Tư Kình Vũ nâng chén rượu lên.
Jess giơ chén rượu lên cụng ly, đồng thời cũng tự nhắc nhở bản thân, hợp tác cùng người đàn ông này nhất định phải thật tỉnh táo, tuyệt đối không được phân tâm. Nếu không, hắn sẽ đả thương cả mình.
Từ quán rượu đi ra, Tư Kình Vũ quay về tập đoàn Âu Dạ, vừa lúc nhìn thấy Ryn xuất hiện. Hắn nhàn nhạt cười, mà lúc hắn đi đến, Ryn đang đứng bên cạnh thang may, chờ cho hắn vào trước rồi đi theo sau.
Trong thang máy Ryn hầu như đeo mắt kính, hắn kì thực không yêu mến gì Tư Kình Vũ, người đàn ông này rất đáng sợ, đi chung thang máy cũng làm hắn có cảm giác bức bách mãnh liệt.
“Tư tiên sinh, tổng tài rất lo lắng cho ngài, ngài ra ngoài lâu như vậy khiến tổng tài một mực đi tìm.” Ryn đứng trước Tư Kình Vũ, chỉ có thể qua gương trong thang máy nhìn hắn, nét mặt Tư Kình Vũ vừa như cười mà lại như không, thật làm người khác phải sợ hãi.
Mới chỉ có một tiếng đồng hồ, Âu Dạ đã sốt ruột vậy sao? Tư Kình Vũ không khỏi do xét người đàn ông này. Ryn là con lai, ngũ quan sâu mà sáng, biểu lộ rất lạnh lùng. Đối với Âu Dạ hắn cũng hoài nghi, hắn hỏi: “Ryn, cậu làm việc bên Âu Dạ đã nhiều năm chưa?”
Tình ra cũng đã mười năm Ryn biết và ở bên cạnh Âu Dạ. Ryn không rõ Tư Kình Vũ vì sao lại hỏi vậy, hắn nghi hoặc hỏi: “Là tôi đã một lòng ở bên cạnh tổng tài. Tôi cũng rất tinh tường tình cảm ngài ấy đối với Tư tiên sinh. Tư tiên sinh, trên đời này không có ai yêu ngài nhiều như tổng tài đâu.”
“Tôi nghĩ trên đời này cũng sẽ không có ai yêu Âu Dạ nhiều như cậu!” Tư Kình Vũ đáp lại lời hắn. “Ryn, chẳng lẽ cậu chưa bao giờ giành lấy thứ mình muốn mà một mực chờ đợi hay sao?”
“Là tôi tự nguyện!” Ryn có chút chật vật, hắn đối với Âu Dạ dường như là một cái vòng luẩn quẩn. Mọi người nhìn hắn đều biểu lộ sự cười cợt mỉa mai. Đây là người đầu tiên nói với hắn, rằng hắn phải giành lấy hạnh phúc cho mình. Hắn bất giác cười khổ đáp: “Trong lòng tổng tài chỉ có ngài, Tư tiên sinh, phụ nữ có thể phản bội ngài, nhưng tổng tài thì không bao giờ.”
“Cám ơn cậu, Ryn!” Lúc này thang máy đã mở, Âu Dạ đang đứng chờ ở cửa, Tư Kình Vũ cười nói với hắn: “Chờ lâu rồi sao?”
“Không có, tôi vừa tan họp!” Âu Dạ rất kích động, đây là lần đầu tiên Tư Kình Vũ nói với hắn những lời như vậy. Hắn như nhìn thấy được hi vọng Tư Kình Vũ sẽ ở lại Pháp, sẽ cam tâm tình nguyện ở bên cạnh hắn. Vừa rồi, hắn phái hai người đi theo Tư Kình Vũ nhưng bị mất dấu, khiến hắn thật lo lắng. Nhưng nghĩ rằng Nhan Nghiên và Tử Hằng vẫn còn trong lâu đài, Tư Kình Vũ có thể đi đâu được, “Vừa rồi cậu đi đâu lâu vậy, tôi cứ nghĩ cậu sẽ sớm quay lại.”
“Sao thế, như vậy đã không thể chờ đợi được, lại muốn khống chế tôi sao?” Tư Kình Vũ theo hắn vào phòng làm việc, Ryn cẩn thận đóng cửa lại cho bọn họ. Tư Kình Vũ thấy sắc mặt của Âu Dạ cứng ngắc mới nói ra: “Tâm tình không tốt nên tôi tìm quán rượu uống mấy ly thôi.”
Âu Dạ nhẹ nhàng thở ra, kì thực hắn cũng ngửi thấy mùi rượu trên người Tư Kình Vũ, hắn cũng không quên nói lại: “Vũ, lời cậu nói lúc trước là sao? Cậu nguyện ý tiếp nhận tôi? Rốt cuộc cậu cũng biết chỉ có tôi mới thật lòng đúng không?”
“Âu Dạ, cậu luôn nóng vội như vậy” Tư Kình Vũ biểu lộ ảm đạm, giống như Âu Dạ vừa khơi lên chuyện buồn của mình “Nhan Nghiên chỉ là uống rượu nên mới bị Jess thừa dịp lợi dụng. Âu Dạ, tôi không thể bỏ rơi Nhan Nghiên, cô ấy là mẹ của con trai tôi”
Âu Dạ mặc dù có chút thất vọng nhưng đã hiểu ra, Tư Kình Vũ mặc dù nói sẽ không bỏ Nhan Nghiên, nhưng không có như trước kia lảng tránh hoặc trực tiếp cự tuyệt hắn. Hắn nhất thời tin tưởng vậy, liền nói: “Vũ, tôi biết tình cảm giữa cậu và Nhan Nghiên, sao có thể miễn cưỡng cậu. Không phải tôi nói rồi sao? Cậu không thể bỏ rơi Nhan Nghiên, vậy tôi và cậu có thể cùng nhau chăm sóc cô ấy.”