Cố Nhạc Di biết ngày nào Đặng Uân cũng dậy sớm, vì thế lúc tám giờ cô nàng đến cũng không có gì lạ khi đã thấy cô bạn tinh thần phấn chấn làm bài tập. Nhưng mà lúc quay đầu nhìn sang món đồ được treo trong phòng khách, Nhạc Di sững sờ. Cố Nhạc Di hít một hơi, chỉ lên món đồ trên tường, hỏi: “Uân Uân, đây là cái gì?” “Đếm ngược.” “Có phải là hơi xấu không?” Lúc đó Đặng Uân cảm thấy làm cũng tạm được nhưng mà không ngờ kết quả lại xấu như...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.