Cố Nhạc Di xách hoa quả, tranh thủ đến thăm ngay ngày đầu tiên mà Đặng Uân được về nhà. "Cậu nói xem..." Cô nàng để hoa quả xuống, "Cậu đi dự lễ kết hôn mà cũng bị gãy xương." "Sơ xuất tí ấy mà." Đã cầm được một món tiền bịt miệng kếch xù, Đặng Uân đương nhiên không thể nói ra nguyên nhân bị chấn thương, cho dù người đó có là Cố Nhạc Di. Đây là đạo đức nghề nghiệp. "Cậu đấy." Cố Nhạc Di bất đắc dĩ. "Thế kỳ quân sự cậu định làm sao?" “Xin nghỉ thôi.” Đặng Uân
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.