Dư Tư Kỳ bị Đặng Phàm dọa sợ, thật sự không dám động đậy, nhưng mà chẳng bao lâu sau thì nói: “Em là mẹ của Đặng Uân, sao em lại không thể quyết định.” “Anh là bố nó.” “Từ sau khi chúng ta chuyển đến thành phố S, em gọi cho con mấy lần, em biết chủ nhiệm của con là ai không? Giáo viên hướng dẫn là ai, em biết không?" “Em biết thành tích thi cuối tháng con xếp thứ mấy không?” “Em biết con học giỏi môn nào nhất không?” “Em biết con mấy giờ ngủ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.