Ăn uống no nê rồi tiện đường đi dạo một vòng để thả lỏng tâm trạng, khi trở về chỗ, Đặng Uân liền nhíu mày. Cố Nhạc Di ôm cốc trà hỏi: “Sao vậy?” “Tớ cảm thấy rất lạ, hình như có người đụng vào sách của tớ.” Đặng Uân phát hiện vị trí của sách và bút không phải là hướng thuận tay của mình, nhìn thế nào cũng cảm thấy kỳ quặc. Có người đụng và sách của cậu ấy? “Có phải có người va vào không.” Sau khi Cố Nhạc Di biết không bị mất đồ gì,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.