Các bạn học xung quanh thấy Đặng Uân lại nghiêm túc đọc sách thì sôi nổi thì thầm thảo luận. “Tớ thấy Đặng Uân nói đúng, chúng ta biết về tình hình của bọn Trần Duệ nhiều hơn nữa thì thế nào.” “Người ta căn bản không biết chúng ta.” Đối với họ mà nói, có thể nhớ được bạn cùng lớp đã tốt lắm rồi, còn về học sinh lớp khác thì họ không cần phải biết sao? Không nói đến việc không có giao lưu gì, chỉ với thành tích của họ cũng không tốt đến mức khiến...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.