Đặng Uân đến lớp, nhận ra ai ai cũng cười với cô. Điều này khiến Đặng Uân cảm thấy rất kì lạ, cô làm sao vậy? Chẳng lẽ do mặc quần áo không đúng? Cúi đầu nhìn quần áo của mình, không có vấn đề gì. “Sao vậy?” Nhẹ giọng hỏi Cố Nhạc Di. Bây giờ họ đã không bị xa lánh như lúc mới xếp lớp nữa, dù sao họ cũng có thực lực, bình thường nếu có người muốn hỏi vấn đề gì thì họ cũng sẽ giải đáp. “Họ biết cậu đến lớp toán của thầy Tưởng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.