Sau một ngày bận rộn, Đặng Uân cảm thấy mình mệt đến mức không muốn động đậy. Ngay khi cô vừa định đi ngủ, tiếng chuông điện thoại vang lên. Nói thật, Đặng Uân thật sự không muốn nghe máy, nghĩ bụng chẳng lẽ là điện thoại quấy rối. Nhưng mà chuông điện thoại cứ réo liên tục, cô bất đắc dĩ ấn nghe máy. Vừa mới nhận điện thoại thì nghe thấy tiếng Đặng Phàm ở đầu bên kia nói gấp gáp: [Bây giờ con đến bệnh viện đi, ông ngoại con vào viện rồi.] Cái gì? Dư Viện...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.