Đặng Uân đi vào phòng vệ sinh rửa mặt rồi nói với gương, “Không cần hoảng, mình không nên hoảng.” “Đặng Uân, mày phải tin tưởng chính mình, mày nhất định sẽ làm được.” “Chỉ là mày xem bài thi của Trần Duệ mà thôi, thật ra Chu Gia Nhạc không cho mày xem bài thi có thể cậu ấy làm lại không chưa tốt lắm thì sao.” “Đúng vậy, mình nên đi hỏi Chu Gia Nhạc, hỏi thử xem cậu ấy làm như thế nào.” Đặng Uân cảm thấy ý này không tệ, nhưng nghĩ kỹ lại, “Không thể...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.