Đặng Uân vừa dắt xe vào chỗ liền nghe thấy Cố Nhạc Di gọi mình. "Nay sớm vậy." Cô nhìn cô bạn đang ngáp ngắn ngáp dài, "Hôm qua cậu ngủ không ngon à?" Cố Nhạc Di khổ sở gật gật đầu, “Áp lực lớn ghê.” “Ôi, nhiều bài tập quá trời, lại còn phải học thuộc lòng nhiều phần quá.” Cố Nhạc Di muốn khóc, “Nước mắt lưng tròng luôn.” “Tớ hối hận quá trời, gỗ đặc ruột như tớ sao lại chọn khối xã hội cơ chứ.” “Nếu lúc trước mà tớ chọn khối tự nhiên thì tốt biết bao.” Cố Nhạc Di
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.