Phương Tử Tuyền cứ như vậy cúp điện thoại, nhưng Dư Tư Lâm không đồng ý. “Thuê người chăm, tôi thuê làm sao được chứ, một ngày tốn một trăm đồng.” “Tôi cũng không thuê nổi.” Dư Tư Cương đương nhiên cũng không vui, vốn dĩ ông ta muốn Đặng Uân hầu hạ ban ngày, buổi tối thì bắt Phùng Lệ Quân hầu hạ, không ngờ là bây giờ không thể trông cậy vào được. Dư Tư Cương cũng không dám bắt buộc Đặng Uân nhất định phải đến chăm sóc ông lão, nếu không chắc chắn ông ta nhất...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.