Đặng Uân chạy liêu xiêu ra bên ngoài, "Chị, chị đừng đá nữa." "Đau quá." Đặng Uân thực sự không thể nào chạy nhanh hơn, Đặng Giai Giai đá trúng ống đồng, một khi chạy mới càng thấy đau. Khổ nỗi, cổng nhà đang khoá, Đặng Uân tính ra, dự tính cổng còn chưa mở, mình sẽ bị Đặng Giai Giai bắt được. Bất đắc dĩ, Đặng Uân chỉ có thể chạy vòng quanh sô pha, hy vọng có thể kéo dài đến khi Đặng Hàm trở về. "Đá mày à, khi còn nhỏ tao thường xuyên đá mày, chẳng phải mày đáng lẽ nên
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.