Lã Hứa Lệ mệt mỏi dìu cái cơ thể đang ngọ nguậy kia lên giường. Chốc chốc nàng lại thở dài một tiếng, sao lại uống nhiều vậy?.
Nhìn đống tài liệu ngổn ngang trên bàn cạnh giường, rất nhiều gói café vẫn chưa được vứt đi khiến Lã Hứa Lệ thêm một trận xót xa. Vốn biết là công việc của cô là vậy, vốn biết không nên trách cứ nhưng... nàng không thể không giận.
Giận cô một phần ít.
Giận bản thân là nhiều.
Không thể giúp gì, lại cũng không thể cùng chịu đựng và vượt qua... nàng cảm thấy mình thật đáng trách.
Tiếng tin nhắn rung khẽ khiến Lã Hứa Lệ giật mình. Nhìn vào màn hình điện thoại, nàng nhíu mày. Lập tức muốn tắt màn hình đi.
Tin nhắn thứ hai tới, lúc này, nàng suy nghĩ nửa phút.
Vẫn là quyết định cầm chiếc áo khoác lên, chuẩn bị rời khỏi căn phòng này.
Pặc
Cổ tay Lã Hứa Lệ bị tóm lấy. Giật mình quay lại, Tiểu Chu đã ngồi dậy từ bao giờ. Không thể nói là thanh tỉnh, song, cô đã đỡ "nhiễu" hơn lúc nãy, hoàn toàn hướng nàng hỏi: "Em đi đâu?"
Giọng lè nhè của cô khiến nàng buồn cười, thêm nữa đôi mắt như muốn sụp xuống kia lại khiến cô trông thật ngốc nghếch.
Lã Hứa Lệ hơi cúi, bàn tay nàng áp vào má cô, vuốt ve: "Không còn sớm nữa, em đi mua thuốc giải rượu, bồi giáo sư thêm môt lúc rồi sẽ về. Giáo sư mau nghỉ ngơi đi!"
Tiểu Chu nhắm mắt hưởng thụ cái vuốt ve mềm mại kia. Khi nó ngưng, lập tức cô liền hé mi mắt.
Ôm lấy bàn tay đang đặt trên má mình, Tiểu Chu hạ nó xuống, kéo cơ thể nàng về gần mình hơn.
Tiểu Chu nhìn Lã Hứa Lệ, thực sự nghiêm túc và chú tâm. Khi hai cơ thể đồng bộ, dần dần, tròng mắt cô xuất hiện một thứ khao khát.
Một khao khát quá đỗi trần tục hình thành ở một con người.
Tóm lấy vai nàng, cô xoay chuyển, sau cùng cơ thể người phụ nữ ấy đã nằm dưới cô.
Lã Hứa Lệ đỏ bừng gương mặt, không phải nàng không nhìn ra ham muốn của người kia. Chỉ là... đường đột như vậy lại khiến nàng e thẹn biết nhường nào...
Tiểu Chu cúi xuống, tròng mắt cô lúc này như hai ngọn lửa, đang gần tiến sát đến gương mặt mỹ lệ của đối phương.
Dù biết cô muốn làm loại chuyện gì, dù biết mình nên chuẩn bị trước tâm lý thì mới nên làm chuyện đó nhưng sao... nàng không kháng cự được.
Lã Hứa Lệ như bị bỏ bùa mê, giây phút đôi môi của cô chạm vào nàng, nàng đã hiểu, thì ra nàng cũng mong mỏi điều này nhiều đến mức nào.
Cái thèm muốn của một con người hình thành trong cái lim dim hưởng khoái kia của Lã Hứa Lệ.
Nàng dường như đã không còn suy nghĩ muốn rời khỏi đây, thậm chí, khi chiếc lưỡi mềm mại của cô chạm tới chiếc cổ mảnh khảnh của mình, nàng xác nhận, nàng hoàn toàn đã u mê vào dục vọng cô mang tới.
Ban đầu, thứ mềm ướt kia của cô chỉ nhẹ nhàng lướt qua tấm cổ. Sau đó, nó di chuyển lên trên, đặt lên đôi môi nàng. Khi đôi môi nàng bắt đầu cảm thấy tê dại, tự nhiên, cô thay đổi lực đạo, khẽ tách đôi môi căng đầy của nàng, tìm đường len lỏi vào bên trong.
Tiểu Chu mút nhẹ, đảo lên, rồi xuống. Bàn tay phải của cô luồn xuống chiếc đầm, vuốt ve tấm đùi mềm mại.
Cơ thể Lã Hứa Lệ mềm nhũn như một miếng lụa, hoàn toàn mặc cho cô bừa bãi khám phá.
Cô nhẹ nhàng cũng khéo léo, khiến nàng cong mình theo từng động tác của mình, chiếc đầm nàng mang vì vậy mà bị vứt xuống sàn nhà mau chóng.
Ngừng nụ hôn, cô hơi ngẩng lên, quan sát mỹ quan lấp ló sau bộ đồ lót màu đen tuyền. Thân thể tươi mát của nàng gần như phơi phới bày ra trước mắt cô, nuốt ực một tiếng, đặt sống mũi mình vào khe ngực nàng, hít mùi thơm thân thuộc thật lâu.
Lã Hứa Lệ hé mắt, hai bàn tay đưa xuống, ôm lấy gương mặt cô, mỉm cười: "Hôm nay em sẽ ở lại!"
Tiểu Chu xúc động, gật nhẹ một cái.
Cô đặt môi mình lên một bên ngực đầy đặn thuộc về người phụ nữ ấy, một nụ hôn, rồi khẽ cắn - "đánh dấu chủ quyền".
Tiếng "a" nhỏ cất lên trong căn phòng.
Dây áo lót nàng bị kéo xuống, cảnh xuân sắc nửa mờ nửa hiện kia lại khiến cho cô càng thêm hưng phấn. Nhãn quan Tiểu Chu dường như sáng hơn mọi ngày gấp nhiều lần.
Lại đưa cơ thể lên, cô hình thành một nụ hôn sâu, tay cô vẫn vuốt ve uyển chuyển... mọi thứ cô làm lúc này đều thật tự nhiên.
Tựa làn nước chảy từ từ, ngực nàng bị cô nắm trong lòng bàn tay ấm áp, nắn nhẹ, xoa đều... tới khi nhụy hoa vươn lên mãnh liệt.
Cô rời đôi môi mình khỏi môi nàng. Thứ chất lỏng mỏng kéo ra từ từ, hơi thở của nàng xuất phát từ miệng thật ấm nóng.
Cúi xuống, cô hôn lên, liếm láp, rồi ngậm lấy viên châu ngọc.
Ngón tay cô từ đùi, trượt lên eo, rồi tinh tế di chuyển xuống, chạm tới nơi tư mật.
Dù qua một lớp vải mỏng, nhưng nó thực sự đã bị gián tiếp khiêu khích đến ướt sẫm một khoảng vải đen.
Có thứ gì đó gồ lên sau lớp quần lót. Phía trên, cô nút chặt hơn viên châu ngọc tuyệt mỹ, bên dưới, cô chạm tới thứ mỗi lúc một nóng hơn, một vươn lên sâu sắc kia.
Trêu đùa.