Vương Huyên và Trần Vĩnh Kiệt chạy sang bên cạnh, trốn trong tầng mây, nghiên cứu tấm da thú này, nó thật sự rất có cảm giác thời đại, không biết cách hiện giờ bao nhiêu năm. Nó có hình dạng một thước vuông, đã bị đốt ra hai lỗ thủng, chạm vào nó, cảm giác như đang vuốt ve qua một cuốn lịch sử dày cộp, khiến người ta có một loại cảm giác nặng nề. Trảm Thần Kỳ khẽ run lên, khiến lòng Vương Huyên lập tức cộng hưởng, ánh mắt vô cùng nóng bỏng. Hắn đặt hai...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.