Hắn ta đưa tay, ép Vương Huyên xuống, một tay che trời, các loại phù văn, cùng với đạo hỏa, căn cứ kinh văn đốt cháy, che mất đường sống của Vương Huyên. Phịch một tiếng, tinh thần Vương Huyên hóa thành quang vũ, biến mất từ trong bộ kinh thư này, bốc hơi lên, trở về trong nhục thân. Lúc này, Vương Huyên phát hiện, trái tim của mình giống như là nổi trống, thùng thùng nhảy lên kịch liệt, tiếng vang đặc biệt lớn, trên người hắn có một tầng mồ hôi. Vừa rồi, rõ ràng hắn cảm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.