Vương Huyên còn đỡ, bởi vì từng chiếm được một gốc nhưng lúc đó lại đối mặt với Sinh Tử kiếp. Trịnh Võ không phải đi ức vạn dặm, vượt qua đại mạc muốn lấy huyết nhục căn cốt của hắn làm chất dinh dưỡng, bồi dưỡng Ma Thai, kết quả lại đem góp chính mình vào. Hai người xem đi xem lại, phụ cận không có ai thăm dò, chuẩn bị chạy trốn, hiện tại không đi chờ đến khi nào? Ăn xong lau sạch, xong chuyện phủi áo đi! Nhưng rất nhanh Vương Huyên đã dừng bước, tinh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.