Hắn lập tức tỉnh ngộ, tay trái là thứ gì, cái khoan sắt kia, nó nóng đến mức làm cho người ta khó mà chịu đựng, đánh thức hắn. Hắn cầm cái khoan sắt, nhẹ nhàng đâm mình một cái, lập tức đã dẫn phát tiếng oanh minh như lôi đình, nhìn thấy mọi thứ trước mắt giống như bọt nước tan vỡ. Một sát na, mặc dù Vương Huyên còn có cảm giác bị thiêu đốt đau đớn nhưng càng có một loại cảm giác băng lãnh từ sâu trong linh hồn nghĩ mà sợ, hắn rùng mình. Đám...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.