Chương 1023
Trên người chỉ cần có chỗ nào đeo trang sức được, Khương Thạch Phương đều đeo hết lên!
Cái gì hột xoàn mã não, châu bảo kỳ trân.
Khương Thạch Phương đem mình ăn mặc như một cây thông Nô-en.
Bởi vậy, Khương Thạch Phương ở trên yến hội, có không ít thiếu niên trẻ tuổi, đều lén lút bàn luận về bà ta.
Nói Khương Thạch Phương, không giống như đại tiểu thư được nuôi nấng trong gia tộc nghìn năm như Khương Phiệt, sau lại gả cho Tân Phiệt làm phu nhân.
Xem cách ăn mặc của bà ta hôm nay, tthực sự rất giống như nhà giàu mới nổi!
Lên không được mặt bàn!
Nhưng mà, tuy rằng đám trẻ tuổi này không hiểu chuyện, nhưng cũng biết phân lượng, không ai dám chê cười ngay trước mặt Khương Thạch Phương Mà người thế hệ trước, những người cùng thê hệ với Khương Thạch Phương, nịnh bợ Khương Thạch Phương còn không kịp, làm sao có thể ở sau lưng lém lút nghị luận Khương Thạch Phương?
“Bà Tân, chúc mừng bà.”
Một vị phu nhân đi tới trước mặt Khương Thạch Phương, triêu Khương Thạch Phương nâng ly ra hiệu, vẻ mặt Khương Thạch Phương không che giấu được nụ cười đắc ý, cụng ly với đối phương.
“Con trai bà Tân sinh thật ngoan ngoãn, quý công tử Tân Thiên Lâm, thế nhưng thật sự là rồng trong loài người! Người xưa có nói sinh ra làm nhân tài, thật không biết thẳng nhóc nhà tôi, lúc nào mới có thể tỉnh ngộ, noi theo công tử nhà bà đây!”
“Làm gì có chứ.”
Khương Thạch Phương dối trá khiêm tốn nói: “Thẳng nhóc này, từ nhỏ đã không khiến chúng tôi bớt lo, tôi và Thiên Vương, dường như đã đem sức lực cả nửa đời, để bồi dưỡng thẳng nhóc kia rồi, nếu không thì thật không biết, lúc nào nó mới làm nên chuyện đây”
“Cho nên mới nói đó! Bà Tân có cách dạy con, quý công tử lại không chịu thua kém, mới có thể có thành tựu như ngày hôm nay! Tôi nghe nói, trong huyệt mộ ở Tây Nam Miêu Cương, bảo bối không ít, đã bỏ lên xe vận chuyển ra ngoài hay chưa?”
Nhắc tới chuyện này, Khương Thạch Phương cũng không che giấu được ý cười: “Còn không biết nữa, chuyện này, chúng tôi để cho Thiên Lâm toàn quyền làm chủ!”
“U, quý công tử rất có chủ kiến, có đại đảm đương.
Một vòng nịnh hót qua đi, lại một vòng nịnh nọt nữa tới.
“Chị họ”
Một họ hàng xa của Khương Thạch Phương đi đến, tiến lên, vẻ mặt tươi cười, mở miệng nói: “Chúc mừng chị họ, bớt đi một chuyện lớn! Nghe nói thằng nhóc Tân Vũ Phong kia, hẳn là đã chết không còn nghỉ ngờ gì nữa rồi!”
“Ôi chao!”
‘Vẻ mặt Khương Thạch Phương oán trách, cố ý n tốt như hôm nay, nói tới chuyện xấu kia làm gì chứ?”
“Dạ dạ dạ, chị họ, là em không hiểu chuyện”
Người họ hàng xa kia vỗ nhẹ mặt mình, vẻ mặt a dua nịnh hót, khiến người khác buồn nôn.
Nhưng Khương Thạch Phương cũng rất hưởng thụ.
Khương Thạch Phương khẽ nhấp một miếng trong chén, người nọ tiếp tục nói: “Nhưng mà em cũng đã nói qua, trước đây lúc chị gả cho Tân Phiệt, em chỉ biết, chị họ sau này, tuyệt đối là lên như diều gặp gió, sinh con ra, cũng không giống.
“Ngày người bình thường!”
“Nhìn xem, chuyện này không phải linh nghiệm rồi sao?
Con tiện nhân Thượng Quan kia, bây giờ vì cản đường của chị, mà chết không có chỗ chôn, con trai cô ta sinh ra, cũng tất nhiên không thể cản đường của con trai chị được!”
“Con trai của chị, chính là số mệnh Chân Long Thiên Tử, nếu em nói, chị họ sinh được đứa con như vậy, thì số mệnh của chị cũng tuyệt đối không tâm thường đâu!”
“Mọi người nói xem, đúng hay không!”
“Đúng! Đó là dĩ nhiên, mọi người thử nghĩ mà xem, số mạng của phu nhân Tân Phiệt, có thể bình thường được sao!”
“Được rồi được rồi.”
Khương Thạch Phương bị những tiếng nịnh nọt vây quanh, trên mặt toàn là ý cười, vẻ mừng rỡ như điên ở trên mặt, làm thế nào cũng không thể lấn át được.
Nhưng Khương Thạch Phương, còn thể hiện ra vài phần khiêm tốn: “Cái gì mệnh cách không mệnh cách chứ, chỉ là thuận miệng nói thôi! Nếu Thiên Lâm thật sự có số mệnh quý nhân kia, cũng là do nó cố gắng phấn đấu nỗ lực mà có!”
“Còn không phải sao, em nói này, thiếu gia Tân Thiên Lâm là dựa vào chính mình, cũng có thể làm ra rất nhiều việc lớn!”