Mục lục
Chiến Thần Cuồng Phong
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 869

Nhưng hai người này lại ngã trên mặt đất, kêu gào không ngừng.

Trên người Chúc Cửu Sinh thì phủ kín một tầng sương lạnh, vừa động một chút thì vụn băng sẽ vỡ xuống, cả người anh ta giống như đang ở trong một nơi cực lạnh vậy.

Mà Công tử Linh Hoa thì giống như bị lửa lớn đốt người, mỗi một tấc da để lộ ra ngoài đều biến thành một màu đỏ hồng, cả người đỏ giống như một con tôm luộc, co người lại thành một cụm Mỗi một giọt mồ hôi chảy ra đều sẽ lập tức bị bốc hơi thành khói trắng!

Một người thì giống như bị rơi vào hầm băng, một người thì giống như bị lửa lớn thiêu đốt!

Sự thay đối đột ngột như vậy đều nằm ngoài sự suy đoán của mọi người.

Nhất là phản ứng của Chúc Cửu Sinh!

Chúc Cửu Sinh mang truyền thừa Ly Hỏa Kim Đồng, anh ta mùa hạ không sợ nóng bức, trời đông không sợ cái lạnh của gió tuyết.

Nhưng giờ phút này, tại sao Chúc Cửu Sinh lại làm ra vẻ như cực kỳ lạnh lẽo, thậm chí là cả người chỉ cần đụng vào một cái thì vụn băng liền rơi ra?

Phải biết là đường hàm trong mộ huyệt tất nhiên là sẽ lạnh lẽo, nhưng mà bởi vì mọi người đều là người luyện võ, từ đầu đến giờ cũng chẳng có ai cảm thấy lạnh cả!

Đại trưởng lão của Ly Hỏa trại nhanh chóng vọt tới, nhanh chóng ôm Chúc Cửu Sinh vào trong ngực, truyền chân khí vào cho anh ta, hi vọng có thể tạm thời khống chế được việc không ngừng kết băng trên người anh ta.

“Thiếu chủ, ngài không có sao chứ Thiếu chủ!”

Mà ở bên cạnh, Tống Trung Hãn cực kỳ yêu con trai cũng đang sốt ruột, cũng đã xông tới bên cạnh con trai từ sớm Nhưng mà công tử Linh Hoa lại không ngừng lăn lộn trên mặt đất: “Nóng quá, bố ơi, đừng đụng vào con, tay bố nóng quá!”

Tống Trung Hãn căn bản cũng không dám đụng vào anh ta, chỉ trong mấy giây đồng hồ liền gấp sáp đến đỏ mắt!

Tống Trung Hãn thật sự là không có cách nào, chỉ có thể đưa mắt nhìn về phía Tân Vũ Phong.

“Tên nhóc con, tôi cảnh cáo cậu, nếu như: con trai Linh Hoa có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì tôi sẽ đem cậu chôn cùng!”

Một bên khác, Đại trưởng lão đang ôm Chúc Cửu Sinh trong ngực, cũng nghiêng đầu sang căm tức nhìn Tân Vũ Phong, nói: “Thiếu chủ của Ly Hỏa Trại chúng tôi thân phận cao quý, nếu như Thiếu chủ mà có chuyện gì thì cậu có chết một trăm lần cũng không đền nổi Rõ ràng là công tử Linh Hoa và Chúc Cửu Sinh tự mình chạy tới đoạt bảo vật.

Tân Vũ Phong cũng sớm nói qua rằng hai cái hồ lô kia vốn cũng không phải là bảo vật gì Nhưng mà hai người này vẫn cứ cực kỳ cố chấp như cũ.

Nhất định phải ở trước mặt tất cả mọi người, ăn hết ngụm này đến ngụm khác, khoe khoang với Tân Vũ Phong.

Bây giờ tại sao cái quái gì cũng đổ lên người Tân Vũ Phong?

Tần Vũ Phong chậc chậc hai tiếng, lắc đầu.

Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, anh đi về phía nơi mà Công tử Linh Hoa cùng Chúc Cửu Sinh vừa hái hồ lô xuống.

Tần Vũ Phong đứng lại trước dây hì sau đó đưa tay hái cái dây hồ lô kia xuống, xoay người, giơ cái dây hồ lô trong lay lên trước ánh mắt khó chịu của Tống Trung Hãn và Đại trưởng lão của Ly Hỏa trại.

Cái dây hồ lô này tên là Tử Thanh đẳng, hút lấy tinh hoa linh khí thiên địa của mặt trăng và mặt trời, sau khi chín rộ, lại bị chôn vùi bên trong mật thất này lâu như vậy!”

“Nó cùng với các bảo vật khác đã hấp thu linh khí lẫn nhau, đã luyện thành hai loại lực lượng cực nóng và cực lạnh, dung hợp hoàn mỹ lại với nhau”

Tân Vũ Phong nói xong mấy câu đó, khóe miệng giơ lên một nụ cười chế giễu.

Tân Vũ Phong dừng một chút, tiếp tục nói: “Cho nên… Bảo vật thật sự chính là đoạn dây leo này, mà hai quả hồ lô kia, chính là kịch độc!”

“Vậy làm sao bây giờ?”

Sau khi Tống Trung Hãn nghe nói con trai mình trúng độc, con ngươi co rụt lại, không tự chủ được mà hỏi tiếp.

Mộc Dung Chỉ đứng giữa đám người, nhìn thấy Chúc Cửu Sinh và công tử Linh Hoa đang đau khổ lăn lộn trên mặt đất, cô ta cũng chỉ liếc mắt một cái, trong miệng lặng lẽ lâm bầm một câu đáng đời Tân Vũ Phong nhìn chäm chăm ánh mắt ép buộc của Tống Trung Hãn và Đại trưởng lão của Ly Hỏa trại, chỉ hững hờ cười một tiếng, giọng nói mang theo sự lạnh lẽo thật sâu.

“Công tử Linh Hoa cùng Chúc Cửu Sinh…Haiz, hai tên thiếu gia này tham lam lại tự cao, không nghe lời người ta khuyên bảo, cho nên hôm nay mới bị như thế này, đây chính là gieo gió gặt bão!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK