Chương 280
Trong giọng nói của Tiêu Mặc Chiến, lộ ra sát khí không chút nào che giấu
Anh đi theo Tần Vũ Phong nhiều năm, hiểu cự kì tính cách của rõ Tần Vũ Phong.
Người không phạm ta, ta không phạm người! Người nếu phạm ta, đuổi cùng giết tận!
Phía trước một trận chiến phong ba đình, Tần phong phế đi tứ đại hộ pháp, huỷ hoại đạo tâm của đường tam Hòang, nhưng lại khinh thường giết loại kiến con đó.
Ai ngờ Đường Tam Hoàng vẫn chưa rời đi, ngược lại làm ra chuyện xấu xa như vậy, muốn đối phó với Lâm Kiều Như.
Hành động như vậy, cùng việc đi tìm cái chết không có gì khác nhau! “Tạm thời không cần!”
Tần Vũ Phong đột nhiên lắc lắc đầu, tiếp tục nói: “Trực tiếp giết đường Tam Hòang, không khỏi đối xử quá tốt với hắn ta! Ta muốn 360 độ không góc chết, nghiền ép nhà họ Đường với liên minh Tây Hải, làm cho bọn họ lâm vào trong sự sợ hãi và tuyệt vọng! Đầu tiên, bắt đầu từ chiếc du thuyền Costa Victoria này đi!”
“bắt đầu từ du thuyền? Thiên sách, đây là có ý gì?”
Tiêu Mặc Chiến nghe không hiểu. “Truyền mệnh lệnh của tôi – để chiếc du thuyền này, vĩnh viễn ngừng ở cảng Dương Hải, không được hoạt động 1 mét, cho đến khi trái đất diệt vong!”
Tần Vũ Phong ngạo nghễ mở miệng, giữa những hàng chữ bá đạo vô cùng. “Tại hạ nghe mệnh!”
Tiêu Mặc Chiến gật gật đầu, đồng thời một trận cảm xúc mênh mông, hồi tưởng lại những ngày tháng cùng Tần Vũ Phong kề vai chiến đấu.
Ở trên sa trường, phàm là bất kỳ địch thủ nào đối đầu cùng thiên sách chiến thần, cũng chưa từng có một kết cục tốt đẹp.
Mà hiện tại, Đường Tam Hoàng cũng không ngoại lệ.
Chiếc du thuyền Costa Victoria này, là tập đoàn Ba Đào bỏ vốn lớn chế tạo nên, cứ như vậy mà dừng ở bến tàu hoang phế, tương đương với con số ba mươi nghìn tỷ đồng bị ném xuống sông xuống bể.
Không biết khi Đường Tam Hoàng biết tin tức này, có thể tức giận đến hộc máu hay không. “Còn có… tập đoàn Ba Đào tiến vào Dương Hải, nói vậy cũng là có chút sản nghiệp đi?” Tần Vũ Phong lại hỏi. “Không sai!”
Tiêu Mặc Chiến gật gật đầu: “Căn cứ theo điều tra, ở trung tâm thành phố Dương Hải của Tòa nhà Kim Đỉnh, vào tuần trước, bị tập đoàn Ba Đào thu mua, hao tổn khoảng sáu mươi nghìn tỷ đồng! Mà Đường Tam Hoàng ở Phẩm Trân Bảo mở tiệc, chính là ở trên tầng cao nhất của Tòa nhà Kim Đỉnh!”
“Ö?”
Tần Vũ Phong nhưởng mày, cùng với dũng tướng hào trên boong tàu, quay đầu nhìn về phía hướng trung tâm thành phố Dương Hải, trong mắt hiện lên sự sắc bén.
Tuy rằng đã quay về ở ẩn ba năm, nhưng anh vẫn chưa mất sự đi sự sắc sảo và tài năng lúc ban đầu, ngược lại càng thêm bá đạo.
Giống như một thanh bảo đao đã bị dính đầy bụi nhiều năm, lần thứ hai được rút ra khỏi vỏ! “Truyền lệnh của ta– ngày mai trước khi mặt trời mọc, tôi muốn Tòa nhà Kim Đỉnh sẽ bị san bằng!” Tần Vũ Phong hạ lệnh. “Tuân lệnh!”
Tiêu Mặc Chiến cúi đầu hành lễ.
Cùng lúc đó, tầng cao nhất của Tòa nhà Kim Đỉnh, phẩm trân bảo.
Đường Tam Hoàng mặt âm trầm, ngồi ở trong phòng bao.
Bên chân anh ta, chừng mười mấy tàn thuốc, đủ để thấy được sự bực bội cùng khó chịu trong lòng anh ta. Sơn hào hải vị trên bàn, được hâm lại năm sáu lần, nhưng những vị khách được mời không hề tới!
Tính khoảng thời gian, Tần phong đã đến muộn mấy tiếng đồng hồ, tám phần là lỡ hẹn! “Đáng chết!”
Đường Tam Hoàng bộ mặt dữ tợn, siết chặt nắm tay: “Tiểu tử thổi, dám để tôi leo cây? Tính thời gian, bên Lâm Yến Vân… có lẽ là đã xong việc!”
Buổi tiệc ngày hôm nay, nhìn như là anh đang nhận tội với Tần Vũ Phong, nhưng mà mục đích thật sự, là ở chỗ
Lâm Kiều Như:
Anh ta có nói qua, sẽ dâng lên một vật báu không cách nào có thể từ chối được, đó chính là Lâm Kiều Như
Lấy Lâm Kiều Như làm quân cờ trong tay, để uy hiếp đến Tần Vũ Phong.
Hiện giờ, dù cho Tần Vũ Phong không tới dự tiệc, chỉ cần khống chế được Lâm Kiều Như, Đường Tam Hoàng liền có thể muốn làm gì thì làm. “Đùng! Đùng! Đùng!”
Đột nhiên, một thủ hạ vội vã đi vào trong phòng bao. “Thiếu chủ, không hay rồi! Vừa mới nhận được tin tức, chủ tịch Phong Vân xuất hiện ở trên chiếc du thuyền Costa Victoria!”