Chương 1653
Như Thiên Vũ Sơn, Long Hổ Sơn và cả Mộng Trạch Môn, hầu hết tất cả thành viên đều đã đi lên.
Từ đây có thể thấy bối cảnh và thực lực của các môn phái lớn Tam Sơn Ngũ Môn!
Đệ tử trẻ tuổi như vậy đã có thể thuận lợi vượt cơ quan bẫy rập do.
La Phù Sơn giăng ra, bước đến nơi này!
Nói tóm lại, vẻ mặt của mỗi người đều không giống nhau.
Có người vì đồng đội của mình mà buồn phiền tiếc hận, có người vui mừng vì đã lên đỉnh núi thành công, cũng có người kính phục và sợ sệt những cao thủ có thể ung dung lên đỉnh núi.
‘Vì nhóm của Tân Vũ Phong đến muộn nên không có ai để ý.
Họ đều cảm thấy đã muộn thế này, nên chắc chản đã lên núi vô cùng gian nan và chẳng qua là gặp may mà thôi.
Tuy nhiên, lúc này tam trưởng lão hẳng giọng, nói tiếp.
“Nói tóm lại, xin chúc mừng các vị đã thành công vượt qua thử thách ở La Phù Sơn của chúng tôi “Điều này không chỉ cho phép các vị giành được tấm vé tham gia đại hội võ thuật mà còn có thể chứng minh và thể hiện rằng trong số rất nhiều võ giả trên giang hồ, các vị cũng là những người xuất sắc!”
Tam trưởng lão nói, ánh mắt chậm rãi quét qua khuôn mặt của tất cả mọi người.
“Tuy nhiên, đại hội võ thuật ngày mai mới chính thức bắt đầu. Các vị không dễ dàng gì mới lên được núi, có thể cùng ta tham quan bên trong đỉnh La Phù Sơn một chút”
Lời tam trưởng lão vừa nói ra, mọi người ở đó đã ồ lên, trong lòng của không ít người như được thổi lên một ngọn lửa.
Có thể vào bên trong đỉnh La Phù Sơn để xem?
Đây là một cơ hội hiếm có biết bao!
Có bao nhiêu người khao khát cả đời, kết quả đến cả đỉnh La Phù Sơn cũng chưa từng nhìn thấy?
Nhưng bọn họ lại có thể đi tham quan bên trong đỉnh La Phù Sơn!
Đây là vinh dự cao cả đến nhường nào chứ?
Mọi người đều hít vào một hơi, cho dù là ai cũng bất đồng quan điểm.không có Trong đó có một số đệ tử của Tam Sơn Ngũ Môn cũng không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc và tò mò.
Một nhóm người đang chuẩn bị theo chân Tam trưởng lão đi vào bên trong La Phù Sơn.
Tuy nhiên vào lúc này, một âm thanh đột nhiên vang lên.
“Khoan đãi Giọng nói là của một người trẻ, nhưng lại có cảm giác mạnh mẽ, giống như có chuyện quan trọng muốn nói, đến cả thể diện của Tam trưởng lão cũng không hề để ý đến.
Một người đàn ông trẻ tuổi với gương mặt kiêu ngạo, mặc một bộ đồ màu xanh, bên trên có có thêu biểu tượng của Thái Hư Môn.
Quả nhiên là đệ tử của Thái Hư Môn, Vạn Mạnh An.
Ánh mắt Vạn Mạnh An sắc bén, mang theo hàm ý thăm dò quét qua toàn bộ những gương mặt của người trẻ tuối ở đây.
Vạn Mạnh An hỏi: “Tôi nghe nói cách đây hai ngày, có một cao thủ vô danh xuất chúng, đã đánh bại thiếu chủ Dung Chiêu của phái Thiên Quyền Môn chỉ bằng một chiêu!”
“Thậm chí còn có người nói, dựa vào sức mạnh của cao thủ vô danh đó, còn mạnh hơn mười người đứng đầu bảng Thiên Kiêu!”
“Vạn Mạnh An của Thái Hư Môn tôi đây chẳng qua chỉ đứng thứ chín trong bảng Thiên Kiêu, muốn được lĩnh giáo vài chiêu của vị cao thủ vô danh đó!”