Mục lục
Tài Năng Tuyệt Sắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khắc Lôi Nhã nhìn trước mắt gương mặt tuấn tú đột nhiên phóng đại, cảm nhận hơi thở ấm áp của Phong Dật hiên phả trên mặt nàng, trong lòng không khỏi căng thẳng, không chút nghĩ ngợi liền đánh một quyền vào ngay chỗ cũ.


"A" Phong Dật Hiên tránh cũng không tránh, trực tiếp chịu phải một quyền này, mắt lần nữa hoa hoa lệ lệ hôn lên vòng ấn ký màu đen.


"Dám lại gần ta nữa, ta đánh cho ngươi bộ mặt nở đầy hoa." Khắc Lôi Nhã xoay người hừ lạnh đi về phía trước đi. Rồi sau đó mới nhẹ nhàng thở phào một cái, đáy lòng không khỏi khẩn trương. Đáng chết cái tên Phong Dật Hiên này, đột nhiên dựa vào gần như vậy, sợ hết hồn, thật muốn ăn đòn mà! Đáng đời!


"Chờ ta một chút." Phong Dật hiên che mắt vội vàng chạy theo. Khóe miệng lại mang theo một nụ cười thản nhiên......


Ba thángqua đi, không có ai biết Phong Dật Hiên và Khắc Lôi Nhã ở nơi hỗn loạn này rốt cuộc đối mặt với những thứ gì, cũng không biết bọn họ rốt cuộc đã trải qua khảo nghiệm ra sao.


Trên Phong đảo, Thiên Cương Phong lão ngồi chồm hổm trên mặt đất, đảo đảo rổ rau trong tay, lão một mình ẩn cư ở chỗ này, hoàn toàn tự cung tự cấp, làm việc không thấy mệt mỏi. Dù sao lão còn là một phàm nhân, muốn ăn cơm muốn mập mạp.


"Ai nha, lúc nào thì có thể trở về đây?" Thiên Cương Phong lão từ Nhẫn Không Gian móc ra khối thủy tinh nho nhỏ nhìn qua nhìn lại, thủy tinh không có bất kỳ gì khác thường. Lão đã để lại ấn ký trên người tiểu tử Phong Dật hiên, nếu Phong Dật Hiên từ thế giới kia ra ngoài, Khối thủy tinh này sẽ có phản ứng.


"Đã là mùa xuân rồi." Thiên Cương Phong lão ngáp dài,đem khối thủy tinh cất đi. Ban đầu lão cùng với lão tặc Tư Không Lâm tốn ba năm mới từ chỗ đó ra ngoài, không biết tiểu tử thối và cô gái nhỏ lúc nào thì ra ngoài.


Trong khoảng thời gian Phong Dật Hiên và Khắc Lôi Nhã ở tại không gian tu luyện, thế cục An Mạt Cách Lan đã xảy ra biến hóa cực lớn.


An Mạt Cách Lan, hoàng cung. Tẩm cung của Công chúa Mã Lệ Ti.


"Ca ca, không ngờ Đại hoàng tử cư nhiên đồng ý điều kiện Thần điện!" sắc mặt Công chúa Mã Lệ Ti không tốt, nhìn Nhị hoàng tử Lý Á Hy đi qua đi lại ở trước mặt mình, lạnh lùng nói. Bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới Đại hoàng tử lại có thể đồng ý điều kiện hà khắc như vậy của Thần điện Quang Minh! Phải biết, đồng ý điều kiện như vậy, sau này cục diện nhất định là thần quyền áp đảo vương quyền! Làm sao có thể được!


"Ta cũng vậy không nghĩ tới hắn vì vương vị cư nhiên làm ra chuyện ngu xuẩn như thế. Qua nhiều năm như vậy, thần quyền cùng vương quyền vẫn cân bằng về thế lực, nhưng hắn lại muốn đánh vỡ sự cân bằng này! Thần điện nghĩ áp đảo hoàng thất chúng ta,nằm mơ đi! Ta tuyệt đối sẽ không đồng ý điều kiện như vậy!" trong mắt Nhị hoàng tử Lý Á Hy là vô cùng lo lắng và tức giận, nắm chặt quả đấm đốt ngón tay trắng bệch. Điều kiện như vậy, quả thực là vũ nhục cực hạn!


"Nhưng là, làm sao bây giờ?" công chúa Mã Lệ Ti cau mày trầm tư. Cổ Đốn Công Tước một mặt phái Tẫn Diêm trợ giúp ca ca, nhưng Á Lực Khắc cũng đã công khai toàn lực trợ giúp Đại hoàng tử, mà Cổ Đốn Công Tước lại chưa bao giờ can thiệp. Chẳng lẽ hắn nghĩ......... ủng hộ cả hai bên?!


" Cái lão hồ ly Cổ Đốn này!" Nhị hoàng tử Lý Á Hy cắn răng, ngồi xuống, Công chúa Mã Lệ Ti nhìn thoáng chút đăm chiêu, Nhị hoàng tử Lý Á Hy tiếp tục nói, "Cái lão hồ ly này, thầm phái Tẫn Diêm trợ giúp ta, vì ta cung cấp một chút trợ lực, nếu ta lên ngôi, lão là công thần.. Nhưng là cháu của lão Á Lực Khắc trợ giúp Đại hoàng tử, lão không ngăn cản. Đó là âm thầm trợ giúp. Mặt ngoài nhìn là hành vi cá nhân của Á Lực Khắc, nhưng là sự thật lại không phải như thế."


"Không sai, hắn nghĩ yên lặng theo dõi biến hóa, sau đó thu lợi cả hai bên!" Công chúa Mã Lệ Ti trong lòng hừ lạnh, thật là lão hồ ly giảo hoạt, hai đầu đều muốn chiếm! Nhưng sao có thể để lão đạt được ý nguyện?


"Về phần lão có thầm ủng hộ Đại hoàng tử hay không, chúng ta cũng không rõ ràng, tựa như Đại hoàng tử không biết Cổ Đốn Công Tước có ủng hộ chúng ta hay không." Nhị hoàng tử Lý Á Hy cắn răng cau mày, con ngươi trở nên hung ác, trong giọng nói cũng để lộ ra chút bất đắc dĩ.


“ Nhưng Khải Sắt Lâm vẫn còn ở rong tay chúng ta." Công chúa Mã Lệ Ti nói tới chỗ này trong lòng nhẹ nhàng than thở, nếu như có thể, nàng cũng là không muốn tổn thương Khải Sắt Lâm, không muốn dùng đến lá vương bài này. Nàng không muốn nhìn thấy Khắc Lôi Nhã bị thương, nàng rất rõ ràng nhất địa vị Khải Sắt Lâm ở trong lòng Khắc Lôi Nhã.


"Không thể đánh chủ ý Khải Sắt Lâm, mặc dù nàng ta là người rất quan trọng trong nhà Hy Nhĩ, nhưng mà ta đã đồng ý Khắc Lôi Nhã, sẽ bảo đảm an nguy của nàng ta." Nhị hoàng tử Lý Á Hy cau mày nhìn đáy mắt có chút âm trầm của Công chúa Mã Lệ Ti công chúa, lập tức lời lẽ nghiêm khắc cự tuyệt. Muội muội này của hắn, hắn hiểu rõ nhất nhưng mà tuyệt đối không phải là người mặt ngoài đơn thuần, hoạt bát, mà tâm cơ của nàng còn lớn hơn cả mình, vượt xa cả Đại hoàng tử. Nhưng nếu Công chúa Mã Lệ Ti là nam tử, này tương lai vương vị còn phải nói không chừng là của nàng! Mà Công chúa Mã Lệ Ti chỉ có ở trước mặt của hắn mới có thể lộ ra một mặt chân thật.


"Ta hiểu rõ." Công chúa Mã Lệ Ti gật đầu một cái, sắc mặt vẫn như cũ có chút âm trầm" nhưng là, ca ca, có lúc làm chuyện lớn, dùng chút thủ đoạn là điều cực kì khó tránh khỏi."


" Mã Lệ Ti, ta hiểu biết rõ muội là vì ta, nhưng mà......" trên mặt Nhị hoàng tử Lý Á Hy lộ ra vẻ phức tạp.


"Nhưng là huynh đối với Khắc Lôi Nhã có tình cảm, hoặc là nói huynh thích nàng ta, cho nên không muốn làm tổn thương mẫu thân của nàng." mặt của Công chúa Mã Lệ Ti dần dần lạnh xuống, trầm giọng nói ra lời như vậy.


Nhị hoàng tử Lý Á Hy ngạc nhiên, hiển nhiên bị lời nói này của Công chúa Mã Lệ Ti nói trúng tâm sự, cứ như vậy không tiếng động sững sờ nhìn Công chúa Mã Lệ Ti.


"Ca ca, huynh biết ta từ trước tới nay,nam nhân nào cũng không nhìn vừa mắt là vì sao không?." Công chúa Mã Lệ Ti mặt lạnh lẽo, chậm rãi đem chuyện thầm kín mà nói ra ngoài.


Nhị hoàng tử Lý Á Hy trong mắt lóe lên phức tạp cùng bất đắc dĩ còn có đau đớn.Muội muội này của hắn, mặc dù bề ngoài là một phụ nữ, kì thực nội tâm càng giống với một người đàn ông! Đây chính là lí do vì sao lâu như vậy tới nay Công chúa Mã Lệ Ti đối với đàn ông cả nước không có bất kỳ một người nào vừa mắt. Điều bí mật này, chỉ có một mình hắn biết!


"Không chỉ huynh thích Khắc Lôi Nhã, ta cũng thích nàng."


( Phong Dật Hiên,Tẫn Diễm, Lãnh Lăng Vân, Tạp Mễ Nhĩ, Ngõa Nhĩ Đa không thích điều này)


Mà câu đó của Công chúa Mã Lệ Ti càng giống như một chậu nước đá trực tiếp từ đầu Lý Nam Hy mà đổ xuống.


Trong nháy mắt, Nhị hoàng tử Lý Á Hy cảm thấy cả người có chút rét run. Cứ như vậy kinh ngạc nhìn trước cô gái xin đẹp trước mắt nhưng gương mặt không có bất kỳ nhiệt độ nào. Mã Lệ Ti thích Khắc Lôi Nhã!


"Ca ca, huynh phải trở thành Hoàng đế, chúng ta cùng Đại hoàng tử đấu tranh đã lâu như thế, hắn lên ngôi kết quả của chúng ta sẽ như thế nào huynh rõ hơn bất kì ai.Nhất định phải chết!" ánh mắt Công chúa Mã Lệ Ti càng lạnh lùng.


Nhị hoàng tử Lý Á Hy nhẹ nhàng vuốt vuốt trán của mình, trong lòng đã rối loạn. Nếu như trận này đấu tranh thất bại, hậu quả đã quá rõ. Đó chính là cái chết, hơn nữa không phải là quang minh chính đại mà chết. Đại hoàng tử nhất định sẽ nghĩ hết biện pháp đem hắn cách chức, xuất cung, lưu đày nơi biên cương, sau đó âm thầm hành thích, rồi tuyên bố bệnh chết. Đây là Hoàng thất nên những thủ đoạn này là đương nhiên. Nhị hoàng tử Lý Á Hy rất rõ ràng, trận này không đổ máu, nếu như hắn thua, như vậy không phải chỉ mình hắn là người sẽ chết, còn có Công chúa Mã Lệ Ti. Còn có mẫu thâncủa bọn hắn cùng một đám nô bộc trung thành.


Quan trọng nhất, là tôn nghiêm của Hoàng thất! Tuyệt đối không thể khiến thần quyền áp đảo vương quyền!


Hắn tuyệt đối không thể thua!


Công chúa Mã Lệ Ti lẳng lặng nhìn sắc mặt biến hóa của Nhị hoàng tử Lý Á Hy, trong lòng khe khẽ thở dài, người ca ca này của nàng, còn chưa thâm độc! Làm người thừa kế vương vị, tâm cơ và quyết đoán còn chưa đủ! Chỉ là, không sao, người phụ trợ hắn, nàng nhất định phải đem hắn lên cao nhất vị trí. Hoàn thành tâm nguyện mà mình không cách nào đạt được.Nữ nhi không thể nắm vương vị, như vậy thì để cho ca ca nàng đi lên vị trí kia thực hiện chính nguyện vọng của nàng đi.


Công chúa Mã Lệ Ti ở trong lòng nhẹ nhàng hơn sau khi than thở, nhìn Nhị hoàng tử Lý Á Hy nói: "Ca ca, bây giờ biện pháp duy nhất của chúng ta chính là bức bách lão hồ ly kia công khai thái độ.Yêu cầu của Thần điện tuyệt đối không đồng ý. Nếu như đồng ý, vương vị này ngồi lên cũng không cách nào ngồi vững vàng. Ta không muốn huynh làm Hoàng đế mà cả đời mang tiếng xấu." Khiến nhà Hy Nhĩ tỏ rõ thái độ, ít nhất có thể trợ lực đối kháng cùng Đại hoàng tử và Thần điện.


"Ta hiểu rõ, ta tuyệt đối sẽ không đồng ý." Nhị hoàng tử Lý Á Hy bất đắc dĩ than thở. Nhưng trong lòng thì do dự, càng thêm có chút khổ sở. Nhưng nếu làm như vậy, Khắc Lôi Nhã bên kia như thế nào?


"Ca ca, ngươi không phải lo lắng, ta sẽ xử lý là tốt. Tất cả cùng chúng ta không có liên quan. Đến lúc đó, Nhã Hy Nhĩ sẽ đem toàn bộ mâu thuẫn nhắm ngay đầu Đại hoàng tử." Công chúa Mã Lệ Ti lạnh lùng nói. Sâu trong nội tâm của nàng cũng không muốn bị Khắc Lôi Nhã ghét bỏ.


"Như vậy, thật có thể không?" Nhị hoàng tử Lý Á Hy còn có chút do dự.


"Ca ca, ngươi phải nhớ, Huynh là Hoàng đế tương lai, không nên bị tình cảm ràng buộc như vậy." Công chúa Mã Lệ Ti cau mày, lại kiên nhẫn khuyên can, chờ huynh lên ngôi vị hoàng đế, lại nghĩ biện pháp cưới nàng làm vợ. Hiện tại, huynh phải quyết định, nếu không huynh cái gì cũng không có được, còn có thể mất đi vị trí bây giờ."


Nhị hoàng tử Lý Á Hy nhìn vẻ mặt nặng nề của Công chúa Mã Lệ Ti, còn có đáy mắt Công chúa Mã Lệ Ti không có một tia nhiệt độ nào, rốt cuộc nặng nề thở dài.


"Tốt, làm đi thôi." Nhẹ nhàng chậm rãi phun ra một câu nói như vậy, giống như đã dùng hết hơi sức bản thân, Nhị hoàng tử Lý Á Hy nhắm mắt lại nhẹ nhàng dựa vào ghế. Hắn biết, đihắn đi nước này, sẽ cùng với thiếu nữ tóc vàng mắt xanh kia, từ đây không thể nào trở về như trước đó nữa.....


Công chúa Mã Lệ Ti nhìn Nhị hoàng tử Lý Á Hy chán chường, nhưng trong lòng nhẹ nhàng than thở.Ca ca này của nàng, cuối cùng cũng đi bước đầu tiên vào con đường tranh đoạt. Về sau, sẽ là một Đế Vương cường hãn!


"Như vậy, ta sẽ mau chóng xử lý." thanh âm lạnh lẽo của Công chúa Mã Lệ Ti vang lên ở bên tai Nhị hoàng tử Lý Á Hy.


Nhị hoàng tử Lý Á Hy không có mở mắt ra, trong lòng than nhẹ, Công chúa Mã Lệ Ti thật ra thì so với hắn và Đại hoàng tử càng thêm thích hợp đứng ở vị trí cao nhất! Nàng đủlãnh huyết, đủ thủ đoạn, đủ tâm cơ,vượt xa cả mình và Đại hoàng tử!


Một đêm này, hai người đưa ra quyết định như vậy. Chỉ là, bọn họ trăm ngàn lần không ngờ tới hậu quả sẽ nghiêm trọng như vậy! Khi đó, hối hận, cũng quá muộn rồi.


Ba ngày sau, thủ lĩnh nữ quan của Công chúa Mã Lệ Ti là Khải Sắt Lâm, bởi vì hạ độc mưu hại Đại hoàng tử Điện hạ không thành, nên bị bắt, nhốt ở Gia Lạc hoa viên, nơi đó đặc biệt nhốt quý tộc phạm tội, sau đó chờ đợi tuyên án. Chuyện này nhắm thẳng vào Nhị hoàng tử Lý Á Hy. Cuộc chiến của hai vị hoàng tử đã đến hồi gay gắt.


Lúc này, mưa bão sắp đến, không khí khẩn trương bao phủ đế đô.


Phủ Hy Nhĩ giờ phút này cũng không thể an bình.


"Hừ! Ta xem lão hồ đó có chịu tỏ thái độ không!" Công chúa Mã Lệ Ti đứng ở trước cửa sổ phòng ngủ, nhìn về phía bầu trời, trong lòng cười lạnh.


Công chúa Mã Lệ Ti đã đánh giá quá thấp vị trí của Khải Sắt Lâm ở trong lòng Khắc Lôi Nhã, cho nên sự việc phát sinh sau này làm cho nàng hối hận không dứt.


Phủ Hy Nhĩ. Thư phòng.


Cổ Đốn Công Tước ngồi ở trước bàn đọc sách, trầm mặc như nước. Mà Lạp Cách đứng ở phía sau mặt vô cùng lo lắng.


"Phụ thân, làm sao bây giờ? Đây là âm mưu, đây là một âm mưu thâm độc!" Lạp Cách cực kỳ tức giận hầm hừ.


"Ta biết rõ!" Cổ Đốn Công Tước trầm giọng nói, trong lòng lão tự nhiên rõ ràng là chuyện gì xảy ra. Càng có chút nổi cáu, Nhị hoàng tử cư nhiên ra tay như vậy! Thật đúng là coi thường lão quá mà.


"Phụ thân, làm sao bây giờ? Chẳng lẽ sẽ để cho Khải Sắt Lâm vẫn bị giam ở nơi này sao?"Lạp Cách vừa nghĩ tới Khải Sắt Lâm bị giam ở nơi đó liền muốn nổi điên.


"Nhị hoàng tử đang ép ta tỏ rõ thái độ." Cổ Đốn Công Tước tựa vào thành ghế, cau mày lạnh giọng nói.


"Phụ thân, vậy chúng ta làm sao đây?" Lạp Cách khẩn trương hỏi.


"Đại hoàng tử cư nhiên đồng ý yêu cầu như thế của Thần Điện. Nếu như Đại hoàng tử lên ngôi, như vậy về sau chúng ta vĩnh viễn cũng không ngốc đầu lên được." Cổ Đôn Công Tước nhắm mắt lại thở thật dài, lão biết rõ nhưng nếu là Đại hoàng tử lên ngôi, như vậy bọn họ về sau nhìn thấy người của thần điện thì vĩnh viễn phải cúi đầu nhường ba phần. Thần quyền sẽ từ đó áp đảo vương quyền. Đại hoàng tử và Thần điện bí mật giao dịch, Cổ Đốn Công Tước cũng không phải là nhân vật đơn giản, tự nhiên đã thăm dò rõ ràng.


"Vậy ý của phụ thân là......", Lạp Cách sáng quắc nhìn Cổ Đốn Công Tước, chờ đợi quyết định của Cổ Đốn Công Tước.


" Hoàng đế của An Mạt Lạp Cách chỉ có thể có một." Cổ Đốn Công Tước nhẹ nhàng than thở" Nhị hoàng tử thích hợp vị trí này hơn so Đại hoàng tử."


"Này, này phụ thân, chúng ta bây giờ đã có biện pháp cứu Khải Sắt Lâm sao?" Lạp Cách mừng rỡ chăm sóc không ngừng nói.


"Á Lực Khắc bên kia, Con đi phái người gọi nó trở về, nói ta muốn gặp nó." Cổ Đốn Công Tước đưa ra quyết định, dĩ nhiên là muốn lập tức hành động. Không thể để cho Á Lực Khắc cứ như vậy mà ủng hộ Đại hoàng tử rồi, phải làm cho hắn lập tức lánh xa Đại hoàng tử.


"Tốt, phụ thân, để con đi làm." Lạp Cách gật đầu, vội vàng lui xuống.


Cổ phần Công Tước nhẹ nhàng than thở, ngón tay vô thức gõ gõ vào trên bàn sách, chậm rãi trấn an tâm tình.


"Mã Lý, Khắc Lôi Nhã có tin tức gì sao?" Cổ phần Công Tước than nhẹ ra tiếng hỏi Ô Mã Lý vẫn đứng ở phía sau trầm mặc không nói.


"Không có. Tiểu thư còn không có tin tức." thanh âm Ô Mã Lý có nhàn nhạt lo lắng.


"Không có ở đây cũng tốt. Ta cũng biết rõ chúng ta và Thần điện có một ngày cuối cùng cũng xung đột, chỉ là không nghĩ tới lại nhanh như vậy." Cổ Đốn Công Tước nhẹ nhàng than thở, cũng có chút may mắn. Thân phận Khắc Lôi Nhã quá mức đặc biệt, ở nơi này không có chiến tranh đổ máu nhưng cũng rất ác liệt, với thân phận hiện giờ Khắc Lôi Nhã sẽ rất khó xử.


"Tiểu thư nói đi tu luyện, nhưng vì sao lâu như vậy còn chưa có trở về." trong lòng Ô Mã Lý thật ra thì lo lắng không dứt, từ khi Tẫn Diêm báo lần trước đến giờ chỉ có một chút tin tức đó, không còn cái khác.


"Đứa bé kia và người bình thường không giống nhau, không cần lo lắng cho nó." Cổ Đốn Công Tước nhàn nhạt nói xong, đáy mắt thoáng qua một tia bí ẩn.


Nhưng Cổ Đốn Công Tước dù thế nào cũng không nghĩ tới, Á Lực Khắc lại có thể chống đối gia tộc, kiên quyết đứng ở bên Đại hoàng tử. ( ta tự hỏi không phải có một màn Đam Mỹ ở đây không? Cha nội Á Lực Khắc này làm cho người ta nghi lắm)


"Chuyện gì đã xảy ra? Á Lực Khắc nói vậy là sao? Nó nói những lời này là có ý tứ gì?"Cổ Đốn Công Tước giận dữ hướng về phía Lạp Cách rống lên.


Sắc mặt của Lạp Cách cũng âm trầm vô cùng, đối mặt với lửa giận của Cổ Đốn Công Tước, hắn cũng đè nén tức giận trong lòng chậm rãi nói: " cái tên nghịch tử Á Lực Khắc, nói không quan tâm đến quyết định của gia tộc, kiên quyết ủng hộ Đại hoàng tử, cho dù hy sinh tính mạng. Hơn nữa, nó sẽ không trở về gặp phụ thân."


"Phản rồi!" Cổ phần Công Tước chợt vỗ một chưởng ở trên bàn viết, trong nháy mắt bàn đọc sách gảy lìa ra, toàn bộ sụp xuống. Sắc mặt của Cổ Đốn Công Tước đã đen đến đỉnh điểm, tức giận xông ra hỏi Lạp Cách " Làm sao nó có thể nói những lời như thế? Chuyện gì xảy ra? Có phải có người đang khống chế tinh thần của nó hay không?"


"Không phải." Lạp Cách cau mày, lắc đầu.


"Nó cư nhiên to gan như vậy! Nó có biết làm như vậy hậu quả sẽ thế nào hay không?" phổi Cổ Đốn Công Tước cũng muốn nổ tung rồi, Gia tộc Hy Nhĩ lại có một tên khốn nạn, tên phản đồ!


"Nó, nó nói cho dù bị chúng ta đuổi ra khỏi nhà, vứt bỏ hết cả dòng họ Hy Nhĩ, cũng phải ủng hộ Đại hoàng tử." Lạp Cách tay đã nắm chặt quả đấm, hôm nay nhất định đem tên nghịch tử đánh chết, hắn cư nhiên cũng không vừa..... Nếu như không phải là Đại hoàng tử ngăn cản, hôm nay cái tên nghịch tử đó sẽ phải đoản mệnh!


"Càn rỡ! Nghịch súc! Gia tộc Hy Nhĩ lại có một tên nghịch súc như vậy!" Cổ Đốn Công Tước sắc mặt của càng ngày càng khó coi, quả đấm đã nắm chặt vang lên tiếng khanh khách, lần đầu tiên, lần đầu tiên có người khiêu chiến quyền uy của hắn!


"Ta đã đuổi hắn ra khỏi nhà Hy Nhĩ."Lạp Cách cúi đầu không dám nhìn tới Cổ Đốn Công Tước này khuôn mặt cơ hồ đã sắp vặn vẹo. Mà lòng Lạp Cách tức giận cực kỳ. Cái tên đó nghịch tử, cư nhiên không để ý sống chết của mẫu thân hắn, cố ý muốn đi theo đại hoàng tử, đối đầu với Gia tộc! Khốn kiếp! Súc sinh cũng không bằng!


"Hừ! Như vậy nghịch súc cũng không xứng đừng nói là mang họ Hy Nhĩ!" lòng của Cổ Đốn Công Tước lửa giận ngút trời. Sẽ có ngày làm cho tên nghịch súc đó phải trả giá cao.


"Phụ thân, Khải Sắt Lâm bên kia phải làm thế nào? Rất nhanh sẽ phải định tội." Lạp Cách quan tâm nhất là cái này, Khải Sắt Lâm bị nhốt, cũng không có ai biện pháp gặp lại được. Mưu hại hoàng tử, cái tội danh này quá lớn. Nhưng nếu là Quý tộc, sẽ liên lụy người nhà.


"Ta tự có định đoạt, con trước đi xuống."Cổ Phần Công Tước phiền não phất tay ý bảo Lạp Cách đi xuống.


Lạp Cách nhìn Cổ Đốn Công Tước, còn muốn nói điều gì, nhưng Cổ Đốn Công Tước đã rất phiền não hai mắt nhắm nghiền, Lạp Cách đôi môi giật giật, đúng là vẫn nên không nói gì thì hơn, lui ra ngoài.


Lạp Tây Á đứng ở cửa, gương mặt lo lắng vô cùng, vừa nhìn thấy Lạp Cách ra ngoài liền vội vàng giữ tay Lạp Cách, lo lắng hỏi: "Phụ thân, như thế nào rồi?! Lúc nào thì đem mẫu thân cứu ra?"


Lạp Cách cúi đầu nhìn khuôn mặt vội vàng của Lạp Tây Á, khẽ than thở, một câu cũng không nói nên lời. Cục diện phát triển trở thành như vậy, dù thế nào hắn cũng không nghĩ ra. Con thứ hai Á Lực Khắc phản bội, Khải Sắt Lâm bị hãm hại, tất cả giống như khoét tim của hắn.


Lạp Cách sờ sờ đầu Lạp Tây Á, một câu cũng nói không nên lời, than thở một tiếng thật dài, cất bước chán chường rời đi.


Lạp Tây Á nhìn bóng lưng Lạp Cách, cắn môi, sắc mặt dần dần ảm đạm. Thật lâu không thấy qua vẻ mặt phụ thân như vậy rồi. Chuyện này tại sao phải biến thành như vậy? Nếu như tỷ tỷ ở nhà thì thập là tốt, tỷ tỷ ở nhất định sẽ đi cứu mẫu thân. Lạp Tây Á ngẩng đầu nhìn về phía nơi xa, tỷ tỷ, tỷ bây giờ rốt cuộc đang ở đâu? Ngươi có biết hiện tại mẫu thân đang bị nhốt hay không.


Lúc này Khắc Lôi Nhã, tuyệt không tốt hơn.


Khắc Lôi Nhã và Phong Dật Hiên lưng tựa lưng đứng chung một chỗ, trên người hai người cũng đã là vết máu loang lổ, chung quanh bị vây bởi một vòng người, lạnh lùng âm hiểm nhìn bọn họ, bao vây bọn họ thật chặt bên trong.


Đây mới chỉ Tầng thứ năm mà thôi, nhưng là, vài toà thành phía trên Thành chủ cư nhiên toàn bộ đều xuất hiện một lúc, bao vây tiêu diệt Khắc Lôi Nhã và Phong Dật Hiên.


Mặc dù Khắc Lôi Nhã dưới sự giúp đỡ Kim Liên của bây giờ đã đột phá đến Tầng thứ mười, Phong Dật cũng đột phá đến Tầng thứ mười một, vẫn cũng không phải đối thủ những cường giả này. Những cường giả này vốn nên là nước sông không phạm nước giếng với bọn họ, nhưng lúc này lại nhất trí vây lại công kích Khắc Lôi Nhã và Phong Dật Hiên.


"Gọi sư phụ của các ngươi Tư Không Lâm và Cư Bách Lý ra mặt đi! Nếu không hôm nay sẽ để cho các ngươi hài cốt cũng không còn!" Đứng ở trước là một là cô gái yêu mị mặt đằng đằng sát khí, Thành chủ của Tầng thứ chín, nàng chính là người cường hãn nhất không gian này.


"Ta nói rồi, chúng ta không biết Tư Không Lâm và Cư Bách Lý!" Khắc Lôi Nhã cắn răng nặn ra một câu như vậy. Trước mắt đã bắt đầu có chút mơ hồ, đầu cũng muốn ngất đi. Vết thương trên người cũng không cầm máu, tình huống của PhongDật Hiên còn kém hơn, vì Khắc Lôi Nhã chặn lại mấy lần công kích, hắn trên người vết thương dày đặc hơn, sâu hơn!


"Không biết? Ngươi cho chúng ta đều là người mù sao? Liên Hoa Bảo Giám và Thiên Cương Phong Lệ chính là tuyệt học của hai bọn hắn! Không muốn chết thì gọi bọn hắn ra ngoài nhanh chút!" Bên cạnh Thành chủ Tầng thứ Tám là nam nhân có một bộ mặt đầy vết sẹo, hắn quơ múa Song Đao khổng lồ trong tay, tức giận gầm thét, trong thanh âm tràn đầy oán độc. Lúc này Khắc Lôi Nhã và Phong Dật Hiên mới biết Thiên Cương Phong Lão tên thực gọi là Cư Bách Lý.


Khắc Lôi Nhã hiểu, những người này, muốn giết nàng và Phong Dật hiên, đã sớm động thủ, nhưng là họ không có lấy tính mệnh của mình và Phong Dật Hiên. Chỉ vì muốn cho mình và Phong Dật Hiên kêu nhị vị sư phụ ra mặt. Rốt cuộc Tư Không Lâm và Cư Bách Lý cùng những người này kết thù oán gì? Cư nhiên khiến cái nơi người ăn thịt người này nhất trí đoàn kết lại vây quét bọn họ!


Lúc này, Khắc Lôi Nhã rõ ràng cảm thấy sau lưng Phong Dật hiên thân hình ngã nghiêng, Khắc Lôi Nhã lập tức vươn tay đỡ Phong Dật Hiên, vậy mà ngay sau đó lại thấy tay Phong Dật hiên lại lập tức tràn đầy máu tươi!


"Phong Dật Hiên!" Khắc Lôi Nhã lo lắng lên tiếng kinh hô, tay khẽ run, tâm cũng chợt trầm xuống, tiếp tục như vậy nữa, Phong Dật Hiên sẽ chi trì không nổi. Đáng chết Phong lão đầu! Tại sao không nói bọn họ ở lão chỗ này cư nhiên kết cừu hận lớn như vậy! Bị những người này liếc mắt nhận ra tuyệt kỹ của bọn hắn, hiện tại toàn bộ sổ sách đều tính đến trên đầu bọn họ. Thật là oan tới cực điểm! Nếu như Phong lão đầu ở đây, đoán chừng cũng sẽ kêu oan, hắn căn bản cũng không biết Tư Không Lâm làm cái gì nha. Bởi vì hắn thường cùng Tư Không lâm ở một chỗ, những người đó tự nhiên sẽ đem hắn trở thành đồng bọn. nếu sau khi hắn biết Tư Không Lâm làm việc này, hắn tuyệt đối sẽ không ném Phong Dật hiên và Khắc Lôi Nhã đến cái nơi tràn đầy bạo ngược chém giết cùng hỗn loạn như vậy!


"Nếu muốn giữ đượcmạng của tiểu tình nhân của ngươi, cũng nhanh chút gọi Tư Không Lâm ra ngoài!"Cầm đầu là cô gái yêu mị hai mắt băng hàn, hung dữ nói.


"Ta nói, ta không biết Tư Không Lâm!" Khắc Lôi Nhã đỡ Phong Giật Hiên, trước mắt hơi mơ hồ. Nàng, cũng đã đến cực hạn rồi.


Chẳng lẽ, hôm nay, thật bỏ mạng ở đây?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK