Mục lục
Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: May

Lúc này Chung Tình mới mở mắt, nhìn thấy một đôi mắt sáng ngời, giống như là ánh mặt trời chói mắt tháng bảy, gương mặt cậu, sạch sẽ còn mang theo vài phần ngây ngô, trừng mắt nhìn cô, một bộ dáng tự đại: “Lần sau, đi đường phải xem cô đó!”

Mặt Chung Tình đỏ hồng, đột nhiên hoàn hồn, lập tức nhảy ra từ trong người đứa bé trai, sau đó liên tục lui hai bước về sau, nhìn đứa bé trai trước mặt này, phồng quai hàm, đến lúc đó một câu phản bác cũng không có nói ra.

Đứa bé trai phất phất tay, sau đó phát hiện đồ trong túi xách của mình đều rơi đầy đất, cậu liền lập tức cúi người, đi nhặt đồ của mình, vừa nhặt, vừa nói thầm nói: “Xong đời, lập tức sẽ không dự được.........”

Vừa nói, cậu vừa nhét lung tung những thứ đó ở trong túi xách, đứng dậy vừa muốn chạy đi, lúc này mới phát hiện vạt áo của mình lại có thể bị người túm lấy.

Một cỗ lực đạo kéo chính mình.

Cậu theo bản năng liều mạng giãy dụa muốn chạy về phía trước, tay chân đều bắt đầu vung lên.

Nhưng cậu di động tới, người lôi kéo phía sau cậu, ngược lại rất cố chấp, cùng nhau di động lên theo!

Đứa bé trai ngược lại nóng nảy lên, đột nhiên xoay người, lớn tiếng quát: “Cô muốn làm gì?!”

“Di, cậu quả nhiên là người Trung Quốc!” Chung Tình ngược lại lập tức nở nụ cười, cầm lấy vạt áo đứa bé trai, hưng trí bừng bừng hô: ”Cậu thật là người Trung Quốc, thật tốt, thật tốt.........”

Người Trung Quốc đến Cậu quốc du học không ít, ở chung qucậu đại học này, có thể gặp được người Trung Quốc cũng không kỳ quái, cô có cần cao hứng đến mức như vậy không?

Đứa bé trai không có thời gian hao tổn với Chung Tình, cậu sốt ruột đuổi kịp ca-nô về nước đấy!

“Tôi là người Trung Quốc, chỉ là hiện tại tôi không có thời gian, kính nhờ cô buông ra, tôi muốn đuổi kịp ca-nô, nếu không tôi sẽ không theo kịp thời gian!”

“Cậu thật là người Trung Quốc?” Chung Tình như là hoàn toàn không có nghe được đứa bé trai nói chuyện, tự theo mục đích của mình nói: “Cậu có thể giúp tôi một chuyện không?”

Đứa bé trai nhịn không được bắt đầu trợn trắng mắt, chẳng lẽ người phụ nữ này không có nghe được cậu nói gì ư?

“Thực xin lỗi, tôi nói tôi không có thời gian, đuổi kịp ca-nô......... Chỉ sợ không thể, cô tìm người khác hỗ trợ, có thể chứ?”

“Tôi muốn về Trung Quốc, chồng của tôi đã ở nơi đó chờ tôi, cậu có thể giúp tôi một chút không? Cầu xin cậu, tôi không biết nói tiếng Cậu, không biết đi vào trong đó mua vé, cũng không biết đi nơi nào mới có thể trở về?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK