Mục lục
Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh không hé răng, lại thuận theo lời của cô, đem cô chậm rãi thả xuống dưới, cái đầu nho nhỏ của cô, vừa lúc dán vào ngực anh, anh thở phì phò, ôm ngón tay cô, hơi hơi có chút run run, cô không ngoan, ở anh trong lòng trái lại mạnh mẽ, vươn tay nghịch ngợm, thò vào tỏng quần áo anh, nhéo một phen, đôi môi đỏ mọng nho nhỏ, còn cách quần áo, cắn một ngụm trước ngực anh.

Anh kêu rên một tiếng, vô thanh vô thức gắt gao bế cô lên, đáy lòng nghĩ, vật nhỏ mê người, tiểu yêu tinh ồn ào, để về nhà, xem anh như thế nào thu thập em.........

Chung Tình tất nhiên là nháo cũng có mức độ, còn có chị Hai, cho nên liền nhu thuận làm tổ ở trong lòng anh, nghe tiếng tim đập quen thuộc, nghe hơi thở quen thuộc, cô vẫn có một loại cảm giác hoảng hốt không chân thực.

Như là nằm mơ vậy.

Ngàn tưởng vạn tưởng, đều không có nghĩ đến, anh sẽ trở về!

Cô nhịn không được ngẩng đầu, nhìn Dịch Giản, thì thầm hỏi:“Sao anh lại tới đây? Dịch gia cũng có rạp hát, sao lại chạy đến nơi này......... Nói, anh không phải là ở trong này cất giấu ai đó chứ?”

Dịch Giản ôm cô, nhướn nhướn mày, đáy mắt tràn ngập hào quang, sáng quắc chói mắt nói:“Anh có cất giấu một người, chính là kim ốc tàng kiều.........”

“Anh.........” Chung Tình chu miệng, không hờn giận, làm ra vẻ muốn từ trong lòng anh vùng vẫy thoát ra!

Anh lại gắt gao ôm chặt, đem cô ôm vào lòng mình, đạm thanh đạm khí nói:“Cất giấu một tiểu yêu tinh, hiện tại đang ôm trong lòng anh, cả ngày thích ăn dấm chua.”

Chung Tình lúc này mới phản ứng lại, anh lại thay đổi cách đùa cợt mình, nhất thời hừ một tiếng, sau đó nói:“Không tin!”

Dịch Giản nhìn vẻ mặt cô đáng yêu như vậy, vẫn hướng cô cười, tươi cười như vậy, hệt như nam châm, đem Chung Tình hút vào, Chung Tình tim đập loạn, có một chút không khuất phục lại hỏi:“Anh nói đi, nói đi, vì cái gì chọn ở trong này? Nơi này có cái gì tốt?”

Dịch Giản nhìn Chung Tình, thần sắc có chút hoảng hốt, hồi lâu, mới hỏi lại:“Em đoán xem?”

Vì cái gì lựa chọn ở trong này?

Anh cho tới nay, cũng không bước vào những nơi hoa bướm như thế này.

Phiền chán nơi này.

Giữ mình trong sach, là anh vẫn giữ đã thành thói quen, chính là hôm nay lúc xuống xe lửa, thấy được người quen thuộc, đúng là Trác Nhiên.

Anh cũng không hề để ý, chính là ít nhiều đáy lòng có chút không thoải mái, suy nghĩ một chút người đàn ông nào biết người đàn ông khác nhìn trộm vợ mình, trong lòng có thể thoải mái sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK