Mục lục
Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: May

“Cô buông ra, nhiều người đang nhìn như vậy! Tôi vẫn là đàn ông trong sạch! Cô - nữ ngu ngốc, sắc...... tình cuồng, đừng làm bẩn tôi!” Đứa bé trai gấp đến độ đều bắt đầu giơ chân! Miệng cũng quang quác quang quác kêu: “Cứu mạng......... Phi lễ.........”

Chung Tình cảm thấy chính mình đều xấu hổ như là bị lửa thiêu, cô cúi đầu nói: “Cậu đáp ứng giúp tôi, tôi liền buông cậu ra!”

“Cô là nữ sắc...... tình, tôi mới không cần giúp cô, cô nhanh buông ra!”

Chung Tình nhắm mắt, dứt khoát không nói lời nào.

“Ai ai ai......... Tay cô, đừng lộn xộn, cô xuống chút nữa, liền đụng tới nơi không nên đụng......... A a a a, tôi lại có thể bị đùa giỡn.........balabala.........”

“.....................”

“Sao cô có thể ôm một người đàn ông ở trên đường cái như vậy chứ......... Buông ra, tôi thật sự không có thời gian, không kịp............”

“.....................”

“Cô còn ôm như vậy nữa, sẽ mang thai!”

“Tôi đã muốn mang thai.........”

“Cái gì?!” Đứa bé nghe lời nói như thế, liền chợt nhảy dựng lên, oa oa kêu: “Đứa bé của cô không phải của tôi, cô đừng tìm tôi phụ trách, tôi và cô không có chút quan hệ nào, tôi còn là xử...... nam......... Tôi giữ mình trong sach, chưa lên giường với người phụ nữ nào, cô tìm lầm người, cô nhanh buông.........”

Đứa bé trai hoa chân múa tay vui sướng lợi hại, anh vươn tay, theo bản năng muốn hất rơi tay Chung Tình từ bên hông của mình, nhưng mỗi một lần, cậu đều là ngón tay còn chưa có đụng vào da thịt Chung Tình, liền buông tha rồi.

Không được......... Cậu ngượng ngùng động vào da thịt của phụ nữ.........

Cậu rất gấp, cuối cùng mới không thể làm gì cúi đầu, cầu xin nói: “Cô buông đi, xem như tôi cầu xin cô, tôi thật sự đuổi theo ca-nô, về Trung Quốc, hiện tại trong nước chiến loạn, tôi muốn trở về đánh giặc! Cô nhanh buông.........”

“Cô phải biết rằng, hiện tại cô chậm trễ tôi về nước, đó đại biểu cho Trung Quốc thiếu một đại tướng kháng chiến, tôi nói cho cô biết, tôi rất lợi hại, chỉ cần tôi ở đó, Nhật Bản họ hoàn toàn không vào được thành phố X!”

“Thành phố X?” Chung Tình đột nhiên bắt được chữ, đáy mắt sáng lên nhìn đứa bé trai hỏi: “Cậu nói thành phố X?”

“Ừ, đúng vậy! Cô có biết nơi nào?” Đứa bé trai nghe được Chung Tình hỏi như vậy, lập tức mở to hai mắt nhìn, tò mò hỏi lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK