Rõ ràng là trút giận cho cô, vì sao cho tới bây giờ, tại sao trong anh càng ngày càng khó chịu!
Dịch Giản lái xe, vụt chạy đi.
Còn lại Chung Tình, vừa đi vừa nhìn.
Cô đợi đã lâu, mới chờ thấy xe kéo, lên xe, rời đi.
.....................
Lúc Chung Tình trở lại nhà họ Dịch, trời vừa lúc lặn xuống phía Tây, cô vào cửa, liền thấy Từ Ngang đứng đó, đi tới đi lui, không biết đợi cái gì.
Nơi này người đến người đi, cô cũng không tiện nói thêm cái gì, chỉ hơi gật đầu một cái, liền trở về nhà của mình.
Ai ngờ, Từ Ngang nhìn cô đi, lúc này mới chạy trở lại đình nghỉ mát ở Cố Viên, hướng về phía người đàn ông đang nằm, thấp giọng nói: "Thưa Thiếu tướng, Chung tiểu thư đã trở lại."
..................
Chung Tình thay đồ rồi rửa mặt, liền đi tới chỗ của đại phu nhân, đại phu nhân chẳng qua là cùng cô nói vài lời khách khí, cô liền cáo từ.
Ngày kế, ngược lại rất mệt, buổi tối Chung Tình cũng không tắm, liền nằm trên giường, ngủ không biết trời đất.
Cô có cảm giác, mình đã ngủ vô cùng lâu, khi...tỉnh lại, đã là xế chiều ngày hôm sau.
Chính cô cũng không hiểu nổi mình tại sao càng ngày càng muốn ngủ, phân phó người chuẩn bị nước để tắm, liền nghe được Tử Uyển bảo cô đến chỗ đại phu nhân ăn cơm.
Chung Tình cảm thấy kỳ quái, thế nào vô duyên vô cớ truyền cô, mặc dù suy nghĩ nhưng vẫn vội vội vàng vàng chuẩn bị.
Đi vào, mới nghe được trong nhà rất náo nhiệt.
Vén rèm cửa lên vừa nhìn, Chung Tình mới phát hiện, đại phu nhân, dì tứ, còn có Hà An Viện đều ở đây.
Thấy được cô, dì tư lại vẫy khăn, đem biểu hiện đã học trong quá trình tranh đấu biểu hiện vô cùng nhuần nhuyễn: "A, Chung Tình đã tới, chờ cô hơi lâu đó, tới ngồi đây ăn cơm."
Chung Tình cười cười, quy củ chào hỏi: "Đại phu nhân, dì tư, Hà tiểu thư......"
Sau đó quay đầu lại phát hiện, một người ngồi nơi đó, không phải là Thiếu tướng thì là ai?