Chỉ là cảm thấy cả người anh rất kinh thế hãi tục, như là có khí tràng thanh nhã lưu chuyển vây quanh anh.
Chung Tình nhìn đến xuất thần.
Bỗng nhiên, rất muốn hôn nhẹ anh.........
Lúc này anh, im lặng nằm ở nơi này, hô hấp thanh nhạt mà kéo dài, lông mày giãn ra, lông mi rất dài, che giấu con ngươi biết nói lời tỏ tình kia của anh, biểu tình mang theo một chút yếu ớt, lại có càng nhiều tư thái không gì không làm được, vô cùng xinh đẹp.
Chung Tình thật cẩn thận vươn ngón tay, chậm rãi vuốt ve cái trán của anh, sau đó di động xuống dưới từng chút, cánh mũi cao thẳng, còn có cánh môi tinh sảo, cánh môi của anh thật mềm, rất mềm, cánh môi này, đã từng hôn qua toàn thân của cô, gây cho cô vô số run rẩy, cánh môi này, đã từng nói với cô thiên ngôn vạn ngữ lời ân ái.
Anh ngủ thật sự sâu, rất ngon, lông mi thỉnh thoảng động một chút, như là đang nằm mơ, Chung Tình nhìn vẻ mặt của anh, đột nhiên cảm giác được khí lực tay vốn vô lực ôm chính mình lại buộc chặt, hung hăng kéo mình vào trong ngực của anh.
Anh như là cảm giác được cái gì đó, biết cô ở bên người của mình, bên môi hiện lên một chút ý cười thản nhiên.
Nghiêng đầu, dán vào đầu nho nhỏ của cô, lại nặng nề ngủ thiếp đi.
Anh nằm mơ thấy gì?
Sao lại vui vẻ như vậy?
Chung Tình xoay tròn mắt to, nhìn anh.
Lại nghe được có một đạo âm thanh rất nhỏ không dễ phát hiện truyền ra.
“Tình......... Tiểu Tình.........”
Cô đã từng luôn không khóc.
Cô không có cảm tình.
Cô trừ bỏ sợ chính mình chết, người khác sống chết thế nào cô đều không quan tâm.
Nhưng hiện tại, cô lại vẫn luôn khóc.
Cô rũ mắt xuống, nước mắt thuận theo thấm ướt quần áo của anh, cánh môi của cô, run run, cách quần áo của anh, hôn lên da thịt của anh.
Anh ngủ, đã không có khí tràng bức người, anh rất ngoan, như là biết có người đang hôn chính mình, hơi hơi giật giật thân mình, liền vẫn ôm cô gái nhỏ trong lòng như cũ, ngủ say.
Trong nháy mắt đó, giống như thời gian liền ngừng lại.
Cô như là bị anh cuốn hút, dần dần cũng mệt nhọc lên, dán thân thể anh, cũng nhẹ nhàng nhắm mắt lại theo, chỉ trong chốc lát, cũng ngủ thiếp đi.
Năm tháng yên tĩnh, ánh nắng tươi sáng, cảnh tượng trong phòng, yên tĩnh không tiếng động như vậy.
Lại ở bên trong thời loạn thế như vậy, gửi một phần, tốt đẹp như thế.
Đều nói cuộc đời phụ nữ như bèo trôi, trôi tới chỗ nào thì chính là chỗ đó, không có hạnh phúc, không có chân ái, không có cuộc sống, không có an bình.........