"Đúng rồi... Cậu, người cứ yên tâm chờ đợi đi, chờ cháu làm phu nhân thiếu tướng, bảo đảm cho người giàu sang hết đời.... "
"Được, không nói nữa, đợi lát nữa, phụ nữ kia tới đây, cẩn thận phán đoán."
Hà An Viện hít sâu một hơi, kiêu căng nâng cằm nhỏ nhọn hoắt lên, tao nhã cúp điện thoại.
Tiểu Vân vội vàng chuyển tách trà qua, đưa cho Hà An Viện.
Hà An Viện từ tốn uống một ngụm, nhìn nhìn đồng hồ, còn khoảng 40 phút, thật sự quá chậm.... Rất muốn đuổi cô ta đi thật nhanh!
Cô lại không biết, lúc này Chung Tình đã đứng ngoài cửa từ sớm.
Nghe hết tất cả những lời này.
Hà An Viện đã sớm phân phó hạ nhân, nếu Chung Tình đến đây, vậy cứ để cô ta tự mình lên lầu tìm, Hà An Viện chỉ muốn mình tiểu Vân ở lại cùng cô ta, vì như thế hai người dễ dàng thông đồng bàn chuyện xấu xa hơn.
Mấy người hầu cũng không dám lên lầu.
Cho nên lúc Chung Tình lên lầu cũng chỉ có mỗi mình cô.
Cô đứng ở ngoài cửa, vốn định gõ cửa, nhưng lại nghe tiếng Hà An Viện truyền ra từ bên trong.
Thật ra cô không thích nghe chuyện riêng tư của người khác, nhưng lại nghe thấy nói tới chuyện của mình, cô liền đứng yên, cần thận nghe hết.
Ai biết vừa nghe lại nghe ra một bí mật kinh hãi động trời như vậy.
Chung quy cô vẫn luôn cho rằng, là vấn đề từ bản thân mình, mới có thể bị khó sinh, huống hồ, trời có mây gió bất ngờ, chuyện xảy ra ngay lúc đó đều nằm ngoài dự đoán của mọi người, ai lại nghĩ là do bị hãm hại?
Huống hồ... cô luôn cẩn thận, nhưng rốt cuộc vẫn để lọt lỗ hổng, đó là mấy người vợ nhỏ kia, đều bị cô làm cho đau lòng muốn chết, lần lượt dùng hết.
Cô có thể đề phòng đồ ăn, nước uống, nhưng không thể phòng được việc tiếp xúc mới mấy người phụ nữ khia.
Mà Hà An Viện, vừa lúc lợi dụng sơ hở này, thần không biết, quỷ không hay làm con cô bị sẩy.