Mục lục
Cực Phẩm Ở Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1041:

“Tôi đã nói TÔI, chuyện lân này không liên quan gì đến Sở gia các anh, vậy tôi sẽ tha cho các anh một mạng, hiện tại, anh cảm thấy tôi có từ cách nói những lời này hay không?!” Lâm Vũ ưỡn ngực, trong lời nói mang theo sự độc đoán.

Sở Vân Tỉ lúc này trên trán nổi lên gân xanh, tuy răng rất không muốn thừa nhận, nhưng vì bảo vệ tính mạng, hắn chỉ có thể bắt đắc dĩ gật đâu.

Anhl Lúc này từ hành lang đột nhiên vang lên một câu cảm thán, sau đó liên thấy một bóng dáng xinh đẹp nhanh chóng chạy tới.

Lâm Vũ quay đầu lại nhìn, không, thể không ngắn ra, phát hiện lại là Sở Vân Ví.

Hà tiên sinh! Sở Vân Vi thấy Lâm Vũ bóp cô anh của mình, sắc mặt không khỏi biến đổi, thanh âm khẩn cầu nói, “Hà tiên sinh, có thê mời anh xem tôi … Nể mặt chúng ta quen biết , thả anh tôi?”

Kỳ thật cô ấy vốn định nói nể mặt cô báo tin, nhưng cô ây sợ anh biết, cho nên tạm thời đổi giọng.

Lâm Vũ nhìn thấy vẻ mặt Sở Vân Vi khẩn cầu, nơi lỏng sức tay, liền buông Sở Vân Tỉ ra.

Tối hôm đó nếu không có Sở Vân Vi gọi điện thoại cho Lệ Chấn Sinh, hắn có thê đã sinh tử chưa rõ ràng, cho nên, hắn nợ Sở Vân Vi một ân tình.

“Cám ơn Hà tiên sinh!” Sở Vân Vi gật đâu với Lâm Vũ, muôn nói lại thôi, sau đó lập tức đi tới đỡ anh của mình, quan tâm nói: “Anh, anh không sao chứ?”

“Không sao…” Sở Vận Tỉ ho khan vài tiêng, đưa tay xoa cố, đi ngang qua Lâm Vũ véo hai lần, trên cô hẳn đã có năm dấu chỉ đỏ tươi.

Sở đại thiêu, hôm nay tôi chỉ cho anh một cái cảnh cáo nhỏ, nhân tiện cũng cho Sở gia các anh biết, Hà Gia Vinh tôi không phải dễ bắt nạt như vậy!

Lâm Vũ trâm mặt đảo qua Sở Vân Tỉ một cái, Sở Vân Tỉ xanh mặt mày không dám nói chuyện.

Mọi người cùng lên, bắt lấy hắn!

Lúc này đám nhân viên an ninh sau lưng Sở Vân Tỉ lại muốn đi lên bắt Lâm Vũ, nhưng bị Sở Vân Vi quát lớn.

“Một lũ ăn hại!” Cút đi!” Sở Vân Tỉ cũng tràn đầy nộ sắc quay đầu lại nhìn bọn họ một cái, lúc này. đang tràn đầy sức mạnh, đi mẹ nó sớm điI “Sở tiểu thư, tôi có thể nói chuyện với cô được không?” Lâm Vũ quay lại nói với Sở Vân Vị Sở Vân Vi gật đầu, nhìn anh của mình, nói: “Anh, em tiễn Hà tiên sinh ra ngoài, lát nữa trở lại!”

Sở Vân Tỉ trầm mặt gật gật đầu, cũng không ngăn cản.

Sau đó Sở Vân Vĩ cùng Lâm Vũ xuống lầu, ra khỏi tòa nhà Vân Tỉ.

Sở tiểu thư, cô đừng hiểu lầm, sở dĩ tôi động tay với anh cô, là bởi vì hắn nhục mạ tồi trước! Lâm Vũ vội ‘ vàng giải thích với Sở Vân Vi một tiếng.

Sở Vân Vi gật gật đầu, cô biết chuyện anh mình và Lâm Vũ không hợp nhau, tiếp theo quan tâm hỏi Lâm Vũ: “Hà tiên sinh, tôi nghe nói tối hôm đó anh bị trọng thương? Còn bị người ta bắt đi?!”

“Không sai, cảm ơn Sở tiểu thư kịp thời bảo tin, đề Lệ đại ca đi tiếp ứng tôi, nêu không… Mạng này của tôi chỉ sợ sẽ không giữ được!” Lâm Vũ cười cười nói, tiếp theo vẻ mặt anh thu lại, nghiêm mặt nói, “Sở tiểu thư, tôi đang muôn hỏi cô, về chuyện tối hôm đó, cô làm sao biết được?!”

“Tôi. Cái này…” Sở Vân Vi lắc lắc môi, có chút khó xử, “Tôi cũng là nghe người ta nói, về phần là ai nói, Hà tiên sinh cũng không cân hỏi nhiều…

Cô cũng không thể nói cho Lâm Vũ nghe là anh trai cùng ba nói?

Lâm Vũ thấy cô không muốn nói, cũng không hỏi nhiệu, thở dài nói: “Kỳ thật tôi chỉ muốn biết sau chuyện này rốt cuộc là ai đã an bài!”

Hà tiên sinh, tôi chỉ là nghe nói đêm đó anh có thể, xảy ra chuyện, nhưng thật không biết ai muốn hại anh! Sở Vận Vi vừa nói vừa năm chặt năm đấm, thật ra cô cũng muốn biết rốt cuộc là ai tàn nhẫn như vậy, muốn dồn Lâm Vũ vào chỗ chết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK