Mục lục
Cực Phẩm Ở Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 988:

Đối với những kiểm tra an ninh này, cũng chỉ là những thủ tục bình thường mà thôi, do danh tính của họ, nên cần nhắc an ninh, sẽ có tình huống kiểm tra an ninh như này bắt kê họ tham dự ở đâu.

Bộ Thừa trầm mặc không nói chuyện, hiền nhiên còn đang do dự, sau đó trong tay đột nhiên có một con dao găm cùng bao da màu đen, đưa cho nhân viên an ninh, lạnh lùng. nói: “Giữ lại cho tôi, nêu Có. mất mát gì tôi sẽ hỏi tội các người.”

“Anh yên tâm, chúng tôi sẽ giữ nó cho anh!” Người quản lý khách sạn cười ha ha nói.

“Bộ đại ca, anh không cần phải đi lên…” Lâm Vũ có chút khó xử, có thể thấy Bộ Thừa rất coi trọng con dao găm này, nếu không hán ta chưa từng rời khỏi nó trong mười năm nay.

“Anh Hà, sư phụ kêu tôi bảo vệ cậu, ta tất nhiên sẽ hoàn thành nhiệm vụ, tôi cùng cậu đi vào!” Bộ Thừa gật đầu nói.

Lâm Vũ mỉm cười, trong lòng hơi động, cũng không có nói nhiêu.

“Được rồi, việc kiểm tra xong rồi, phiền giao điện thoại ra ạI” Người quản lý khách sạn mỉm cười.

“Điện thoại cũng giao?” Vẻ mặt Lâm Vũ chùng xuống, trong lòng không khỏi có chút khó hiệu.

“Gia Vinh, đây là quy tắc cũ, không sao cải”

Lý Thiên Hủ ngược lại khuôn mặt thoải mái, sau đó lây điện thoại ra tắt máy giao cho người quản lý khách sạn.

Đây cũng là sự nhất trí đạt được giữa hắn và hai nhà Sở, Vạn trước khi đến, một là để tránh bị gián đoạn trong cuộc nói chuyện, hai là ngăn không cho bắt kỳ ai gọi điện thoại tìm quan hệ gây áp lực.

Người quản lý khách sạn lây điện thoại di động của Lý Thiên Hủ, gói cân thận trong túi ni lông, dán nhãn rồi cho vào giỏ.

Khi Lâm Vũ nhìn thấy Lý Thiên Hủ đã đưa điện thoại, cũng liên tắt máy giao nó cho họ, Bộ Thừa cũng giao lại như vậy.

“Anh Lý, đã sớm đến đủ rồi!”

Bỗng một giọng nói quen thuộc vang lên sau lưng.

Mọi người nhìn lại thì thấy Sở Vân Tỉ từ trên xe bước xuống, vệ sĩ bên ͧNÑ.` 1n ^¬o “nu S0 466, ⁄\ 11aang Trana 1 cạnh vội vàng câm ô che cho anh ta, trong khi cả người vệ sĩ đang phơi mình dưới làn mưa lớn.

“Anh Sở, đã lâu không gặp anh, chắc anh vẫn khỏe nhỉ?” Lý Thiên Hủ nheo mắt cười sau khi nhìn thấy Sở Vân Tỉ.

“Ai ya, cậu cũng ở đây à, thật là trùng hợp!”

Sở Vân Tỉ sau khi nhìn thấy Lâm Vũ còn có ý làm ra vẻ kinh ngạc, trên khuôn mặt đều mang vẻ hồng hách.

“Nói chuyện khiêm tốn đi!”

Chưa đợi Lâm Vũ mở miệng, Bộ Thừa lạnh lùng nói với Sở Vân Tỉ.

“Cậu là cái thá gì chứ!” Sở Vân Tỉ cau mày liếc mắt nhìn Bộ Thừa, vô cùng không vui.

“Anh…”

Ngay khi Bộ Thừa chuẩn bị tấn công, Lâm Vũ vội vàng ngăn cản anh ta, nhỏ giọng nói: “Bộ đại ca, cho tôi mặt mũi!”

Sở Vân Tỉ này không phải Tôn Đát, nói đánh là đánh, dựa vào quan hệ cũng có thê trân áp được, nêu như Bộ Thừa đụng đến cánh tay của Sở Vân Tỉ, thật sự sẽ gây ra phiên phức lớn.

“Anh Lý, tôi đi vào trước!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK