Mục lục
Cực Phẩm Ở Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 740:

Giang Nhan kinh hãi hét lên, định bỏ chạy : ai biết bóng đen kia kính cần  nói: “Phu nhân, đừng sợ, là tôi, Tần Lãng!”

“Tần Lãng?”

Sau khi Giang Nhan lnh thấy thì quả nhiên là Tần lông kinh ngạc nói: “Anh, tại sao anh lại đột nhiên xuất hiện ở đây?”

“Chồng cô không nói cho cô biết sao?

Anh ây đặc biệt yêu câu tôi đến bảo vệ cô. Sau khi cô tan làm tôi sẽ đi  theo cô. Đã mấy ngày rồi.” Tần Lãng cười.

“Đã mấy ngày?”

Giang Nhan có chút kinh ngạc, một người trưởng thành sống sở sờ đã đi theo cô mây ngày, cô và những người xung quanh đêu không biệt, đây là một kỹ năng đáng sợ gì?

Lúc cô biết đây là sự sắp đặt của Lâm Vũ, trong lòng đột nhiên cảm thấy rất  âm áp, tên ngốc này, có lúc tâm tư rất tỉnh tê.

“Nhãi ranh ngu ngốc!”

Người đàn ông Hàn Quốc ôm mũi tức giận trừng mắt nhìn Tần Lãng.

“Anh nói tiếng chim chóc gì thế?!”

Tần Lãng lạnh lùng liếc anh ta, hỏi  Giang Nhan: “Phu nhân, anh ta quấy rối cô sao? Có muốn tôi giúp cô dạy dỗ anh ta không?”

“Không cần, không cần, anh ta là.

người của phái đoàn Hàn Quốc. Anh ta đến bệnh viện chúng, ta học. Tốt nhất đừng làm quá lên.” Giang Nhan nhanh chóng ngăn cản.

“Sau này tránh xa phu nhân của bọn tôi ra một chút!”

Trong lúc nói chuyện, Tần Lãng ra hiệu với người đản ông Hàn Quốc, sau đó trợn tròn mắt, “Thằng ngu”

Sau đó, anh ta không quan tâm người đàn ông Hàn Quốc nữa, đưa Giang Nhan ổi tới khu vực sáng phía trước, nói: “Cô có thê đi thẳng ra ngoài, chồng cô đang chờ ở ở bên ngoài.”

Nói xong anh ta biến mắt.

Sau khi Giang Nhan bước đến cửa, Lâm Vũ đang chơi ném tuyết với Diệp Thanh My, Giang Nhan vừa thấy ngay lập tức năm lây một quả câu tuyết, ném nó vào mặt của Lâm Vũ.

“Được lắm, hai người tạo phản à!”

Lâm Vũ cười nói, sau đó ném một quả cầu tuyết về phía hai người bọn  họ, ba người lập tức đứng chơi cùng nhau.

Ba người chơi đến kiệt sức mới trở vê nhà.

“Gia Vinh, anh đi tắm trước đi!” Diệp Thanh My mệt mỏi nói.

“Anh ấy không cần tắm rửa, đã quen với việc ở bản rồi, chúng ta đi tắm rửa trước đi, cùng nhau?” Giang Nhan chớp chớp đôi mắt to xinh đẹp, hơi khiêu khích ng Diệp Thanh My nói.

“Cùng thì cùng, ai sợ ail” Diệp Thanh My cũng cao hứng, không chút do dự liên đông ý.

Lâm Vũ không khỏi ngứa tim sau khi xem cảnh này, đùa bốn hỏi: “Có cân xoa lưng không? Cho tôi một chân?”

“Cho cái đầu anh!”

Cả hai vừa cười vừa mắng, rồi lấy quần áo đề thay đi vào nhà tắm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK