Mục lục
Cực Phẩm Ở Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1119:

Vạn Sĩ Linh nhìn thấy bộ dạng này của anh mình thì chỉ có thể thở dài bắt lực, thấp giọng nói: “Được rồi, em sẽ giúp anh…”

“Lão nhị, thê này mới đúng chứ!” Vạn Sĩ Huận vỗ vai Vạn Sĩ Linh nói: “Chỉ cần tiêu diệt được tên Hà Gia Vinh kia, làm cho nhà họ Lý yêu đi, nhà họ Vạn chúng ta sẽ mãi mãi là đại gia tộc thứ một trong giới thương nhân.”

Hai ngày tiếp sau đó, Lâm Vũ ngoại trừ làm phầu thuật thì là lần lượt châm cứu cho Hà nhị gia và Hướng Nam Thiên.

Trải qua khoảng thời gian trị liệu này sức khỏe của Hướng Nam Thiên đã có sự chuyền biến rồ rệt, hai cánh tay đã dân hồi phục cảm giác, có thê tùy ý hoạt động hơn nữa hai tay cũng đã có thê năm đồ vật.

Bộ Thừa nhìn thây cảnh này thì kích động không thôi, giọng run run nói: “Sư phụ, chỉ trong vòng khoảng thời gian không lâu ngài đã có thê đứng lên được rôi.”

“Haha, cái này phải cảm ơn tiểu Hà.”

Hướng Nam Thiên cao hứng VÕ VÔ vai Lâm Vũ, cả người vui vẻ.

“Cũng là do thể chất người của lão gia ngài tốt, nêu đổi lại là người khác thì đừng nói là hồi phục, ngay ‹ cả. đến cái mạng có khi còn khó dữ nữa.”

Lâm Vũ cười nói.

Sau đó anh do dự một lúc dường như nghĩ đến gì đó, sắc mặt trầm xuông tò mò nhìn Hướng Nam Thiên nói: “Hướng lão, lúc đó ngài nói với tôi vết thương này là bị người nước Oa Nhật Bản gây ra?”

“Đúng vậy!” Hướng Nam Thiên gật đầu.

“Vậy ngài có thể tiết lộ cho tôi biết người làm ngài bị thương là ai không?” Lâm Vũ trâm giọng nói.

Hướng Nam Thiên có chút ngạc nhiên sau đó cười nói: “Tiểu Hà à, không phải tôi không muốn nói cho cậu mà là cho dù tôi nói ra cái tên này thì e là cậu cũng không biết.”

“Hướng lão, cái đó còn chưa chắc..

Lâm Vũ cau mày nói, đối với loại độc này trong trí nhớ của anh thì có từ thời tô thượng anh, là một người tên Thần Mộc Tuân Nguyên năm giữ nhưng đây đã là chuyện cách đây lâu rồi, trừ khi vị Thần Mộc Tuần Nguyên này có thể trường sinh bất lão, nêu không ông ta làm sao có thể sống đến bây giờ.

“Ö?” Lông mày Hướng Nam Thiên khế cau lại, nhìn bộ dạng của Lâm Vũ liền không từ chối nữa mà trực tiếp nói ra: “Người gây ra vết thương của tôi là Thân Mộc Hạo Nhị.”

Thần Mộc Hạo Nhị?

Lâm Vũ nghe thấy hai chữ “Thần Mộc” thì đoán rằng Thần Mộc Hạo Nhị này chắc chắn là có quan hệ với Thần Mộc Tuần Nguyên kia, có khả năng là đời sau của Thân Mộc Tuần Nguyên và được truyền lại loại độc dược đó cho.

“Thế nào, tiểu Hà, cậu có biết người này không?” Hướng, Nam Thiên thây phản ứng kịch liệt của Lâm Vũ thì không khỏi tò mò hỏi.

“Không biết.” Mặt Lâm Vũ nghiêm.

nghị lắc đầu, sau đó trầm giọng nói: “Có điều tôi biết loại độc này truyền từ đời tổ tiên của bọn họ.”

Hướng Nam Thiên nghe vậy thì quay đâu liệc nhìn Bộ Thừa một cái, hai người dường như đều có chút kinh ngạc.

“Hướng lão, ngài có tiện tiết lộ cho tôi biệt thân phận của người này không, hoặc là hắn ta đến từ tổ chức nào?”

Lâm Vũ vội vàng hỏi.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK