"Phải được ba đề mới tính." Viên Kim Lai làm khẩu hình hết lần này đến lần khác với Lâm Tiếu.
Lâm Tiếu nhìn chằm chằm miệng Viên Kim Lai mở rồi lại khép thật lâu, rốt cuộc cũng hiểu cậu bé đang nói gì. Lâm Tiếu quay đầu lại, tuyệt đối không sợ, ba đề thì ba đề, cho dù là ba mươi đề với cô cũng không thành vấn đề, nhất định có thể khiến Viên Kim Lai thua tâm phục khẩu phục.
Giáo viên lớp bàn tính viết xuống đề thi thứ ba lên bảng đen. Lần này cô ấy viết xong đề lập tức đi đến bên cạnh Lâm Tiếu, cúi đầu nhìn cô.
Dưới con mắt nhìn chăm chú của giáo viên, Lâm Tiếu trực tiếp làm xong đáp án cuối cùng trên bàn tính.
Giáo viên lớp bàn tính ngơ ngác, đáp số trên bàn tính là chính xác, nhưng làm sao Lâm Tiếu lại biết được.
"Em đã học qua tính nhẩm bàn tính rồi sao?" Giáo viên lớp bàn tính hỏi.
Lâm Tiếu lắc đầu: "Em chưa từng học qua, tính nhẩm bàn tính là cái gì ạ?"
Giáo viên lớp bàn tính: "Tính nhẩm bàn tính chính là trong đầu có cái bàn tính. Không dùng tay gảy bàn tính, mà là gảy bàn tính ở trong đầu, tính ra kết quả."
Nhưng không đúng, đứa nhỏ đã từng học tính nhẩm bàn tính thì sao lại đến lớp bàn tính sơ cấp.
Hơn nữa tính nhẩm bàn tính có thể tính được nhanh như vậy sao, giáo viên cảm thấy không thể, ít nhất tất cả các học sinh tính nhẩm bàn tính mà cô ấy biết, thậm chí tốc độ của giáo viên cũng không thể, chậm hơn nhiều so với Lâm Tiếu.
"Em tính thế nào mà ra?" Giáo viên lớp bàn tính hỏi.
Lâm Tiếu: "Dạ, không khác tính nhẩm bàn tính lắm, nghĩ luôn ở trong đầu, có điều em không gảy bàn tính ở trong đầu, em nghĩ ra luôn đáp án ở trong đầu."
"Nghĩ ra luôn đáp án ở trong đầu sao?" Giáo viên lớp bàn tính không rõ đây là ý gì.
Lâm Tiếu: "Là trực tiếp nghĩ ra đáp án ở trong đầu."
Cô cảm thấy mình đã nói rất rõ ràng, vì sao Viên Kim Lai không tin, giáo viên lớp bàn tính nghe không hiểu.
Giáo viên nhìn chằm chằm Lâm Tiếu, ý của Lâm Tiếu nói hẳn là tính nhẩm, nhưng học sinh tính nhẩm nhanh như vậy, giáo viên chỉ nghe nói qua, cho tới bây giờ chưa được thấy tận mắt.
Bây giờ trong lớp đại đa số bạn học còn đang lạch cạch gảy bàn tính, đại đa số bạn học lớp sơ cấp đều chưa thành thạo, gảy bàn tính một lần thì vừa dừng vừa nghĩ, sau đó lại gảy bàn tính một lần nữa, đây mới là thao tác bình thường quen thuộc của giáo viên lớp bàn tính.
Học sinh giống Lâm Tiếu như vậy, giáo viên lớp bàn tính không nhịn được hiếu kì trong lòng, thốt ra: "Vậy số có ba chữ số nhân số có ba chữ số, em có thể tính được ở trong đầu không?"
Lâm Tiếu gật đầu: "Có thể ạ."
Giáo viên lật sổ giáo án ra, lật đến hai tiết cuối cùng mới có thể dạy số có ba chữ số nhân số có ba chữ số, ra một đề bài ví dụ mẫu trong sổ giáo án cho Lâm Tiếu.
"389 nhân 352".
Lâm Tiếu chớp mắt hai cái coi như ra: "136928."
"962 nhân 375".
Lâm Tiếu: "360750."
Mỗi lân giáo viên lớp bàn tính ra một đề bài cho Lâm Tiếu, mấy học sinh giỏi nhất trong lớp bàn tính lập tức cúi đầu gảy bàn tính, bọn họ đúng thật là rất thông minh, trước đó vẫn luôn tính vừa nhanh vừa đúng, hơn nữa giáo viên còn chưa dạy số có ba chữ số nhân số có ba chữ số, bọn họ đã có thể tự mình suy luận, căn cứ vào phương pháp số có ba chữ số nhân số có hai chữ số suy đoán được số có ba chữ số nhân số có ba chữ số tính như thế nào.
Nhưng mà bọn họ vừa gảy hạt châu hai lần trên bàn tính thì nghe Lâm Tiếu báo ra đáp án chính xác.
Vẻ mặt giáo viên lớp bàn tính kinh ngạc ra một đề bài nữa cho Lâm Tiếu, các bạn học đều có thể nhìn ra, Lâm Tiếu chắc chắn trả lời đúng
Một đề, một đề, lại một đề.
Mấy bạn học luống cuống chân tay đem bàn tính trở về không, nhưng mà sau khi về còn chưa kịp gảy lần hai, lại nghe Lâm Tiếu thông báo đáp án.
Ong ong ong đại đa số bạn học đã để bàn tính trong tay xuống từ lâu, chụm đầu kề tai bàn luận. Phản ứng chậm một chút cơ bản còn chưa hiểu rõ đã xảy ra chuyện gì, vẻ mặt mờ mịt hỏi thăm bạn học bên cạnh.
Chỉ có mấy bạn học gảy bàn tính, đã có người từ bỏ so tốc độ với Lâm Tiếu, còn có người cắn chặt răng kiên trì, hạt châu trên bàn tính gảy ra dư ảnh.
Nhưng mà bất kể bọn họ tăng tốc độ thế nào, tốc độ của Lâm Tiếu vẫn nhanh hơn bọn họ rất nhiều.
Giáo viên lớp bàn tính thực sự quá kinh ngạc, hết lần này đến lần khác nghiệm chứng, cũng sắp hỏi hết đề bài trên sổ giáo án.
Lúc Lâm Tiếu nói ra không biết đáp án đề bài thứ bao nhiêu, lạch cạch một tiếng, hai hàng phía sau có một nam sinh nhỏ rơi bàn tính, oa một tiếng khóc lên.
"Cậu, cậu nhất định đã đọc qua đáp án từ trước." Nam sinh nhỏ vừa khóc vừa hét lên.
Tiếng khóc của nam sinh nhỏ bắt đầu, trong lớp lập tức lại có một nữ sinh nữa khóc theo, khịt mũi hỏi Lâm Tiếu: "Rốt cuộc cậu đã tính ra như thế nào?"
Có người đang khóc, có người đang gào, những người khác cũng bô bô nói chuyện phiếm.
Trong phòng học lập tức hỗn loạn một trận.
Giáo viên lớp bàn tính thầm nghĩ trong lòng hỏng rồi, lập tức đứng lên bục giảng duy trì kỷ luật: "Trật tự, tất cả trật tự."
Giáo viên mất rất nhiều công sức mới duy trì tốt kỷ luật, cũng không dám đặc biệt chú ý đến Lâm Tiếu nữa, vội vã giảng nốt nội dung còn lại trong tiết học.
Nhưng mà tâm trí trong lớp rõ ràng đang không tập trung, đại đa số học sinh cũng không có tâm trạng nghiêm túc nghe giảng bài, mà chăm chỉ luyện tập.
Giáo viên thở dài trong lòng, chỉ có thể dạy bù lại một lần nữa cho mọi người trong những tiết học sau.
Tiếng chuông tan học vang lên, giáo viên lớp bàn tính không nhịn được giữ Lâm Tiếu ở lại: "Em có thể nói cụ thể một chút với cô giáo hay không, trong đầu em tính như thế nào?"
"Ba chữ số nhân ba chữ số, em có lập một cách tính hàng dọc trong đầu không?"
Lâm Tiếu nghiêng đầu nghĩ, làm cho quá trình tính toán hoàn thành nhanh chóng trong đầu mình, trở thành động tác chậm, cố gắng giải thích rõ ràng với giáo viên.
Lâm Tiếu lắc đầu: "Không phải tính theo hàng dọc, là tính chéo ạ."
Giáo viên kinh ngạc hơn: "Tính chéo." Tính chéo là cái gì?
Tay nhỏ của Lâm Tiếu cầm một cây phấn viết lên, viết một số có ba chữ số ở trên bảng đen, lại viết một số có ba chữ số.
Cô viết viết vẽ vẽ ở trên bảng đen, đưa ra ví dụ cho giáo viên lớp bàn tính.
"Như này, đầu tiên hàng đơn vị được nhân trước, rồi sau đó hàng chục và hàng đơn vị được nhân chéo."
Giáo viên lớp bàn tính chưa từng nghe qua phương pháp mới này, cô ấy nghe được trợn mắt há mồm.
Có thể làm như vậy sao.
Giáo viên lớp bàn tính gảy bàn tính nghiệm chứng mấy đề bài, phát hiện phương pháp tính toán Lâm Tiếu dùng ra được kết, quả quả thật đều đúng.
Ánh mắt phức tạp của giáo viên lớp bàn tính nhìn Lâm Tiếu, nói sao nhỉ, phương pháp mới của Lâm Tiếu là tách phép tính, tách phép nhân các số có ba chữ số thành phép nhân và phép cộng một chữ số.
Mặc dù sau khi tách ra mỗi một bước tính toán đều rất đơn giản, thuộc bảng cửu chương là có thể giải quyết, nhưng sau khi tách ra có rất nhiều các bước.
Ở trong đầu làm tầm mười lần phép nhân, tầm mười lần phép cộng, bản thân giáo viên lớp bàn tính cũng không có khả năng tính ra đáp án trong thời gian chớp mắt hai lần.
Tất cả học sinh cô ấy từng dạy, tất cả giáo viên quen biết cũng đều không làm được.
Làm sao Lâm Tiếu làm được.
Giáo viên lớp bàn tính còn có một vấn đề cấp thiết muốn biết: "Làm sao em biết đến loại phương pháp tính toán đặc biệt này, giáo viên trong trường học các em dạy sao, hay là nhìn thấy trong quyển sách nào?"
Lâm Tiếu: "Là em tự nghĩ ạ."
Giáo viên lớp bàn tính chấn động: "Em tự nghĩ?"
Nhất thời cô ấy không khống chế được âm lượng, dọa Lâm Tiếu run một cái.
Giáo viên lớp bàn tính hít sâu một hơi, hạ thấp âm thanh, nhưng dù cô ấy đã khống chế tốt âm lượng, nói chuyện vẫn vừa vang vừa nhanh: "Thật sự là em tự nghĩ sao, em nghĩ ra như thế nào?"
Lâm Tiếu không hiểu vì sao giáo viên lớp bàn tính lại chất vấn cô như vậy, cảm giác bộ dạng giáo viên lớp bàn tính có chút đáng sợ.
"Chính là, chính là nghĩ về nó giống như nghĩ về cách nhảy dây chun mới vậy."
Giáo viên lớp bàn tính không thích cách tính mới của cô sao, giống như cách nhảy dây chun mới mà Lâm Tiếu nghĩ đến chưa bao giờ được bọn chị Tiểu Mai, chị Linh Linh hưởng ứng.
Giáo viên lớp bàn tính nghe xong không hiểu gì: "Nhảy dây chun cái gì?"
"Cô hỏi em nghĩ ra loại phương pháp tính này như thế nào?" Cái này có liên quan gì với nhảy dây chun.
Chính là đột nhiên nghĩ ra mà, Lâm Tiếu không hiểu tại sao giáo viên lớp bàn tính phải hỏi cho rõ ràng, cho tới bây giờ chị Tiểu Mai và chị Linh Linh cũng chưa từng hỏi cô nghĩ ra cách nhảy dây chun mới như thế nào.
Lâm Tiếu cố gắng sắp xếp ngôn ngữ: "Cách tính hàng dọc là tính từ đơn vị thấp đến đơn vị cao, tính bằng bàn tính là tính từ đơn vị cao đến đơn vị thấp."
Phương pháp tính bằng bàn tính là tính từ đơn vị cao đến đơn vị thấp mở ra cánh cổng thế giới mới cho Lâm Tiếu, cô bừng tỉnh nhận ra, thì ra toán học không chỉ có một phương pháp mà trong trường học dạy.
Chỉ cần có thể tính đúng, thật ra phương pháp gì cũng được.
Sau khi phát hiện điểm này, Lâm Tiếu tự suy nghĩ, vậy có đúng là cô tìm được phương pháp vừa đơn giản vừa bớt việc không, ít nhất bản thân Lâm Tiếu cho rằng vừa đơn giản vừa bớt việc.
Cách tính hàng dọc tính từ đơn vị thấp đến đơn vị cao, tính bằng bàn tính thì tính từ đơn vị cao đến đơn vị thấp, vậy cô tính cùng nhau được không.
Tính ba chữ số nhân ba chữ số cùng nhau quá lớn, vậy cô mở ra được không?
Phương pháp mới cứ như vậy mà nghĩ ra được.