“Ngươi…”, Chung Mộ lại lần nữa á khẩu, mặt mày nóng bừng.
Khi Chung Viêm làm Viêm Hoàng Thánh Chủ, ông ta còn không phục chứ đừng nói là một hậu bối như Diệp Thành làm thánh chủ.
Thế nhưng lúc này thân phận tôn hay ti thì sự thật cũng đã chứng minh.
Người đeo Huyền Thương Ngọc Giới chính là Viêm Hoàng Thánh Chủ, Diệp Thành nói không sai, cái mà hắn theo chính là đai nghiệp thống nhất, còn cái mà Chung Mộ theo trong mắt Viêm Hoàng hay Huyền Hoàng thì đều được coi là tên tạo phản.
“Ta cho ông cơ hội cuối cùng”, Diệp Thành lại lần nữa nhìn sang đại quân của Huyền Hoàng, hắn tung hoành chín ngày giống như một vị vua của thế gian, thản nhiên lên tiếng với ngữ khí uy nghiêm: “Nếu bây giờ ông đầu hàng thì các ông chính là người của Viêm Hoàng, tội mà các người phạm phải ta sẽ không xử lý, nhưng nếu các người tiếp tục phản kháng thì Huyền Hoàng Sơn này chính là nơi chôn vùi các người, cho tới chết cũng mang theo tội danh tạo phản”.
Lời nói của Diệp Thành lại một lần nữa khiến đại quân của Huyền Hoàng náo loạn.
“Ta…ta hàng, ta muốn về nhà”, ngay sau đó, bèn có một lão già tóc bạc bỏ binh khí lên tiếng.
“Ngươi muốn chết?”, Chung Mộ thấy vậy thì gầm lên phẫn nộ, ông ta tung một bạt khiến lão già kia bay ngay ra khỏi đó, máu me be bét, suýt chút nữa thì hồn lìa khỏi xác.
Hồng Trần Tuyết lập tức sát phạt vào trong kết giới ép về phía Chung Mộ, ra tay mạnh mẽ, không hề nương tình, bà đã thực sự tuyệt vọng với lục sư đệ của mình.
Rầm! Đùng!
Chung Mộ gào thét như một kẻ điên, ông ta và Hồng Trần Tuyết đại chiến trong hư không.
“Còn không ra ngoài?”, Chung Giang cũng sát phạt vào trong kết giới hô lên với người của Huyền Hoàng.
Nghe vậy, người của Huyền Hoàng lại lần nữa bỏ binh khí, bọn họ vội vàng chạy ra khỏi kết giới.
“Ta cũng hàng, ta cũng muốn về nhà”.
“Ta không muốn mang tội tạo phản”.
“Đánh mấy trăm năm ta cũng mệt rồi”.
Một người bỏ binh khí xuống kéo theo phản ứng dây chuyền, từng kẻ mạnh của Huyền Hoàng lần lượt cởi bỏ áo giáp bước ra khỏi kết giới.
Cảnh tượng vừa rồi khiến bọn họ thực sự thất vọng về Thánh Chủ của mình, đến cả thuộc hạ còn muốn giết, bọn họ còn hi vọng được điều gì?
So với Chung Mộ thì Viêm Hoàng và Viêm Hoàng Thánh Chủ trước mặt bọn họ lại nhân từ hơn nhiều, không tính toán, không soi mói những sai lầm của bọn họ, trong tình cảnh như vậy, chỉ cần là người đầu óc không có vấn đề thì đương nhiên bọn họ sẽ không phản kháng.
Hiện giờ người của Huyền Hoàng còn chưa khai chiến nhưng đã có hai phần ba số người ra khỏi kết giới.
Ta cũng hàng!.
Danh Sách Chương: