“Không sai”, Dương Đỉnh Thiên thêm vài, “chúng ta vốn dĩ lực lượng thưa, không thể để xảy ra bất cứ điều gì ngoài ý muốn, đã tính kế lâu như vậy rồi, nếu đánh thì phải đánh tới cùng, khống chế được các lão bối của Hằng Nhạc Tông là chuyện dễ nhưng khó có thể đảm bảo sẽ không kinh động tới tông môn Hằng Nhạc Tông, một khi các lão bối của Hằng Nhạc Tông tung lưới thì cục diện sẽ không còn nằm trong tầm kiểm soát của chúng ta nữa, đúng như Diệp Thành nói, một khi khai chiến trực diện thì bất cứ biến cố nào cũng có thể xảy ra, ưu thế của chúng ta cũng sẽ không còn nữa”.
“Cho nên chúng ta cần đại quân của Viêm Hoàng tới trợ chiến”, Thiên Tông Lão Tổ lên tiếng.
“Liên hệ với bản thể của con, ta tới nói với nó”, Dương Đỉnh Thiên vội nhìn vào ba phần phân thân của Diệp Thành.
Advertisement
“Con hiểu rồi”, ba phần phân thân của Diệp Thành lập tức khoanh chân ngồi trên mặt đất, thông qua bí pháp liên hệ với Diệp Thành.
Đoàng! Rầm!
Khi mấy người đang trò chuyện thì trong kết giới của Loạn Cổ Thương Nguyên, trận đại chiến khốc liệt vẫn đang diễn ra.
Nhìn vào hư không, thần hoa với quang mang chiếu rọi, từng khe nứt không gian xuất hiện nhưng ngay sau đó đã bị chưởng đánh của hai người dẹp bằng, đại chiến tới lúc này, hình thái của Diệp Thành đã vô cùng thảm hại.
Thái Hư Cửu Đạo!
Sau tiếng hô của Diệp Thành, hắn tung kiếm chém ra chín đạo thần mang, chín đạo thầm mang này vô cùng dị thường, vừa bay lên vừa hợp vào làm một, chính là thần mang chín màu mang theo sức mạnh đâm xuyên mọi thứ.
Thế nhưng đúng lúc này, chín đạo thần mang chín màu hợp thành một kia lại phân thành chín phần, lướt qua Vu Hoàng Chiến Mâu.
Ôi trời!
Diệp Thành mắng chửi, hắn vội né người lùi về sau nhưng cũng đã muộn.
Phụt! Phụt!
Sau tiếng phun ra máu, Hoang Cổ Thánh Thể mạnh mẽ của Diệp Thành không thể trụ lại với thần mang kia, cơ thể hắn cứ thế bị đánh trào máu.
Thái Hư Long Ấn!
Doãn Chí Bình ra tay nhanh chóng, hắn gạt chân sau đó tung ra một chưởng khiến Diệp Thành còn chưa kịp đứng vững thì đã lập tức bay đi.
Cảnh tượng này khiến người của tứ phương lại lần nữa không nhịn được mà tặc lưỡi.
“Xem ra Tần Vũ có phần tự đại rồi”, rất nhiều người khẽ vuốt râu, “muốn chiến với đệ tử xếp thứ nhất trên bảng Phong Vân quả thực không biết tự lượng sức mình, khoảng cách quá lớn”.
“Tỷ, cứ đánh như vậy thì không bao lâu sau hắn sẽ bị Doãn Chí Bình giết mất”, phái này, Thượng Quan Ngọc Nhi cau mày nhìn Thượng Quan Hàn Nguyệt ở bên.
“Không ngờ kí chủ với độ hoà hợp chín phần lại mạnh như vậy”, Thượng Quan Hàn Nguyệt mặt mày nghiêm trọng, trong ánh mắt còn mang theo vẻ lo lắng.
“Biết rõ không phải là đối thủ của