Diệp Thành không nói gì, hắn vẫn đang cố gắng né tránh đòn tấn công, chốc chốc lại tung ra đòn tấn công có cũng như không về phía Doãn Chí Bình.
Không sai, ngay từ đầu hắn đã thể hiện ở thế yếu, một mặt vì hắn dùng Tiên Luân Nhãn diễn tiến lại chiêu thức của Doãn Chí Bình, một mặt hắn đang mai phục, tìm cơ hội phản công. Doãn Chí Bình thực sự rất mạnh nhưng điểm yếu của hắn là ngông cuồng và tự đại.
“Diệp Thành, đánh với ngươi thật vô vị”, đúng như Diệp Thành nghĩ, giọng nói mỉa mai của Doãn Chí Bình lại vang lên, mặt yếu mà hắn thể hiện đã lừa được Doãn Chí Bình.
“Kí chủ với độ hoà hợp chín phần mạnh như vậy sao? Đến cả Diệp Thành cũng không có cơ hội đáp trả?”, bên dưới, giọng nói mang theo tiếng thở dài khe khẽ của các trưởng lão và đệ tử của Hằng Nhạc Tông vang lên.
“Nếu cứ đánh như vậy thì Diệp Thành sớm muộn cũng chết mất”, Dương Đỉnh Thiên hít vào một hơi thật sâu, sắc mặt khó coi vô cùng.
“Ta đã đánh giá thấp kí chủ đó rồi, không ngờ hắn lại mạnh như vậy”, sắc mặt mấy người phía Từ Phúc không khá hơn là bao, sức mạnh mà Doãn Chí Bình thể hiện đến cả bọn họ cũng phải ngỡ ngàng.
“Vì sao lại quật cường như vậy chứ?”, đôi tay của Sở Huyên nắm lại thật chặt, khuôn mặt cô tái nhợt, vẻ mặt lo âu.
“Mẹ kiếp, hắn mạnh như này thì cả đời này chúng ta cũng không thể đánh lại nổi”, mấy người phía Tư Đồ Nam cũng lắc đầu bất lực, mặc dù Doãn Chí Bình ngông cuồng tự đai nhưng không thể phủ nhận hắn rất mạnh.
“Thực lực thế này mà còn muốn cướp ngôi vị Thánh Tử của kí chủ với độ hoà hợp chín phần, những đồ đệ kia đúng là tầm nhìn hạn hẹp”, trong đại điện của Hằng Nhạc Tông, Thông Huyền Chân Nhân lại lần nữa vuốt râu: “Sau trận chiến này ta xem còn ai dám đụng chạm tới uy nghiêm của ta”.
Hự!
Khi mọi người còn đang xôn xao thì Diệp Thành trong hư không đã lại lần nữa bị một chưởng của Doãn Chí Bình đánh bay.
Và rồi một trận đồ to phải mười trượng đột nhiên được mở ra, sau khi trận đồ hiển hiện, sức mạnh thần bí trói buộc con người cũng xuất hiện khiến một chưởng của Doãn Chí Bình đánh tới và cơ thể hắn đều khựng lại, tốc độ cũng giảm sút.
Bát hoang!
Đúng giây phút này, Diệp Thành bắt đầu tiến lên trước một bước, hắn né người qua một chưởng của Doãn Chí Bình sau đó một chưởng bát hoang được đánh ra trúng vào ngực Doãn Chí Bình.
Một cú lội ngược dòng của Diệp Thành khiến Doãn Chí Bình chịu đòn, lực đạo của bát hoang chưởng bá đạo tuyệt đối khiến hắn lập tức phun ra máu.
Danh Sách Chương: