Lâm Niệm cầm trong tay một nắm cơm ngoài cháy trong mềm, trước mặt đặt non nửa bát cơm trắng, phía trên tưới một ít nước canh, trộn xong thì múc một muỗng nhỏ đưa vào trong miệng. Nước canh mằn mặn cùng cơm thanh ngọt thơm mềm trộn lẫn cùng nhau, cho dù chỉ là hương vị bình thường nhất, cũng khiến cho người ta ăn xong vẫn cảm thấy chưa đã thèm. Sau khi nuốt xuống miếng cơm trộn nước canh trong miệng, cô cắn một miếng cơm nắm trong tay, cơm nắm mềm mại bên ngoài phối...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.