“Thực ra cháu cũng không nghĩ nhiều.” Lâm Niệm ngượng ngùng giải thích: “Số trứng mà cháu chọn không hỏng, cũng không phải là không ăn được. Nếu họ không muốn số trứng này thì cháu cũng không thể ép buộc họ được.” Nói xong, cô bắt đầu suy nghĩ về lý do tại sao lúc đầu cô lại đưa ra quyết định này. Nghĩ kỹ một hồi, thực ra cũng là do có nhà kho. Từ lúc cô bán trứng đến giờ, cô nhặt ra được không ít trứng bẩn và nhỏ, cô cất tất cả số trứng này...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.