Lâm Niệm cũng không để ý, miễn là cô có thể kiếm được tiền, những thứ khác không quan trọng với cô, bao gồm cả thời gian chờ khách hàng tan làm thì cô trông rất vui vẻ. Trong lúc đó cô còn bớt chút thời gian ăn gì đó. Hộp cơm được lấy ra từ "góc" xe ba gác, chai nhựa đựng đầy nước cũng được đào ra từ "góc". Trời lạnh, ngay cả hơi thở mà cô thở ra cũng có khí lạnh, lúc cô ngồi ăn cũng có sương trước mặt, chỉ cần không lại gần, sẽ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.