Dì Vu nói một mạch không đứt quãng, đến cả cơ hội cho Lâm Niệm nói chuyện cũng không có. Mà Lâm Niệm, người vẫn luôn đợi Dì Vu nói xong mới nâng tay lên, để lộ ra túi đựng kem bơ ở bên trong. Hai người nhìn nhau, một lúc lâu sau đó, đồng thời nhịn không được mà bật cười thành tiếng. “Mua cho vợ chồng dì sao?” Dì Vu cười nói, tiếp nhận cây kem trong tay Lâm Niệm. “Vâng, buổi trưa cháu cũng đã ăn ở nhà hàng rồi.” Lâm Niệm thấp giọng nói. “Cháu còn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.