Đứng ở cửa nói chuyện một lát, cô ấy lấy ra 55 đồng đưa cho Lâm Niệm, hai tay đặt ở bên miệng thở ra, sau khi để hai tay ấm áp hơn một chút, mới tiếp nhận chiếc túi màu đen bên trong tay Lâm Niệm. Lâm Niệm nhìn dáng vẻ của cô ấy, nhịn không được mở miệng: "Bằng không lần sau chị ra ngoài muộn một chút.” "Không cần không cần," Đổng Phúc Ny cười lắc đầu, "Hiện tại buổi tối tôi đi ngủ cũng sớm, vào thời điểm này thức dậy cũng ngủ đủ rồi, tôi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.