"Không cần," Lâm Niệm dở khóc dở cười, "Vậy bây giờ cô không có công việc à?" “Ừ.” Mạnh Kha Mẫn cúi đầu, chậm rãi gật đầu ba cái, cẩn thận ngước mắt nhìn biểu cảm của Lâm Niệm. "Hẳn là cô nghe nói tôi dự định mở cửa hàng bánh ngọt nên mới tới đây, muốn làm nhân viên của cửa hàng bánh ngọt mà lương bằng với làm nhà hàng không?" Lâm Niệm nhìn Mạnh Kha Mẫn. Mặc dù Mạnh Kha Mẫn có một số vấn đề nhỏ nhưng cô ta đã từng làm việc trong một nhà...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.