“Ây, được, cảm ơn anh, anh chờ em một chút, em qua ngay đây, đạp xe nhanh thôi.” Âm thanh trên điện thoại bé dần, rồi lại to lên. Vừa dứt lời, hắn tắt máy, trả tiền điện thoại rồi nhanh chóng đạp xe đi, trong nháy mắt đã đi rất xa. Phía sau khoang xe của Lâm Niệm vẫn còn một hàng dài người xếp hàng, hầu hết mọi người đều biết ở đây bán vải thiều. Họ vừa xếp hàng vừa kiễng chân lên xem như thể sợ rằng đến lượt mình thì vải thiều đã bán hết....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.