“Được chứ. Này quá tốt rồi. Chị cứ sợ em đối với chị lại quá nể mặt.” Mạnh Kha Mẫn vỗ vỗ ngực: “Con người của chị cái gì cũng được, chỉ sợ người khác vị nể chị, chị muốn mua cái gì thì sẽ dùng tiền mình mà tiêu, như vậy mới an tâm, mới thoải mái.” “Chị cũng vậy.” Đổng Phúc Ny ở một bên nói thêm vào: “Nếu không phải chính tay mình mua, dùng có chút không yên tâm. Đồ mình tự mua vẫn hơn, dùng rất thoải mái. Không hiểu tại sao có thể tự...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.