"Chú Lâm." Lâm Thủ Trung nghe thấy được âm thanh của một giọng nói nào đó thì quay đầu lại, nhìn về cô gái đứng ở phía sau, trên mặt lộ ra vẻ nghi hoặc hỏi: “Cô là?” Cô gái chậm rãi gỡ chiếc khăn lụa trên mặt xuống. "Niệm Niệm?" Lâm Thủ Trung nhận ra người tới, trong lòng vui mừng, nhưng ngay sau đó lập tức tỏ ra vẻ mặt bất mãn, "Niệm Niệm, trước đó cháu nói thế nào rời nhà liền rời nhà, bố mẹ cháu đều rất lo lắng." Lâm Niệm lẳng lặng mà nhìn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.