“Tôi thì cảm thấy không sao cả.” Đổng Phúc Ny phục hồi tinh thần lại, mỉm cười, "Cho dù Tiểu Lâm dọn đi, bọn tôi vẫn còn làm việc cùng nhau, bình thường thời gian ở bên nhau rất dài.” Mạnh Kha Mẫn hừ một tiếng: "Lần sau tôi và Tiểu Lâm được nghỉ ngơi cùng một ngày, lại cùng nhau ra ngoài chơi, vậy thì cũng có thời gian dài mà.” Lưu Hân nhìn Mạnh Kha Mẫn, lại nhìn Đổng Phúc Ny, ôm chặt chậu rửa mặt vào trong ngực. Mấy người vừa trò chuyện, vừa đi ra khỏi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.